Cuộc bể dâu

 

 

Rằng chiến chinh như vầng nhật nguyệt,

Phận con người chẳng kể hơn thua.

Lưới trời ai sẽ tranh đua,

Sáng đùa với nắng chiều mưa theo mùa!

*

*     *

Đời người trên bến cô liêu,

Kẻ đi ra biển người về rừng sâu.

Ngửa xem một cảnh rừng dâu,

Hai bên nước chảy biết đâu là bờ.

Giữa trời cánh én bơ vơ,

Mưa kia nhỏ xuống trên bờ đau thương.

Ngày đi nước mắt c̣n vương,

Lối về vẫn bước trên đường năm xưa.

Một đời dăi nắng dầm mưa,

Ai ngờ con tạo vẫn chưa hài ḷng.

Để cho nam bắc long đong,

Vào đường chinh chiến cơi ḷng ngẩn ngơ.

Người đi giữ nước tràn bờ,

Ngày về nối tiếc bóng cờ rên cao.

Bao nhiều lửa máu dâng trào,

Bao nhiêu ước nguyện tan vào hư không!

Giận trời trách đất như không,

Nay bàn tay trắng c̣n trông mong ǵ.

Đường nào sẽ dẫn ta đi,

Lối về quê cũ c̣n ghi vạn sầu.

*

*     *

Một đêm trắng bạc mái đầu,

Ngửa lên chỉ thấy mây sầu như tang.

Người dân nước mắt hai hàng,

Nh́n sang đồng đội lại càng thương đau.

Hôm nào tay súng bên nhau,

Chiều nay nước mắt gởi nhau cuối đường.

T́m đâu tiếng hát trên đường,

Về đâu tiếng trống quân trường hôm xưa.

Một đời dăi nắng dầm mưa,

Chiều về nước mắt đong đưa nửa vời.

Nếu mai góc bể chân trời,

Ngày về thôi đă một thời đang qua.

Cuộc hành tŕnh, ôi qúa xa,

Về trong nháy mắt c̣n là tang thương.

Ngày đi bao hàng lệ vương,

Lối về tay trắng, thêm đường chia ly.

*

*     *

Đường nào sử kư sẽ ghi,

Lời nào núi đá khắc ghi cho đời?

Phải chăng ta chẳng phùng thời,

Phải chăng nước đă đến thời suy vi.

Cho người tan tác chia ly,

Phận nhà, nghiệp nước phân ly nhịp cầu.

Gớm thay một cuộc bể dâu,

Xóa tan dấu vết công hầu năm xưa.

C̣n chăng cơn lốc trong mưa,

C̣n chăng tiếng thét giữa mùa binh đao.

Rằng ai mũ áo chiến bào,

Ḱa ai tiếng hát đi vào tang thương.

Về đâu tiếng gọi lên đường,

C̣n đây tiếng thét cuối đường tàn binh.

Về đâu trang sử anh linh,

C̣n đây người lính in h́nh trong gương.

*

*     *

Ba mươi tháng bốn giữa đường,

Thân trai lỡ bước, quê hương vướng sầu.

Ai nghe chăng lời nguyện cầu,

T́nh quê lỡ nhịp, chuốc sầu lên nhau.

Vạn người chung một cơn đau,

Triệu dân vội quấn trên đầu khăn tang.

Trẻ thơ nước mắt hai hàng,

Đầu thôn, cuối phố, đường làng xôn xao.

Ngày đi nắng với lên cao,

Người về nước mắt thấm vào đường non,

Về đâu dấu tích Tiên Long,

C̣n đây tiếng khóc dọc đường quê hương.

Bay đi cánh én bên đường,

Về đâu tiếng sáo trên đường quê ta.

Nửa đời một giấc mơ hoa,

Gói theo vận nước, thấm ḥa t́nh non.

 

2024

Bảo Giang

 

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính