Báo chí ngoại quốc viết về cuộc thảm sát Tết Mậu Thân
Nguồn:
Ái Tử B́nh Điền


Cuộc tàn sát đầy hiệu quả (An efficient massacre)
Lời giới thiệu (của Tuần báo Time, Hoa Kỳ): Cộng Sản Việt Nam đă tàn sát
hàng trăm người dân vô tội trong cuộc tổng công kích tết Mậu Thân, đặc
biệt là tại Huế và xung quanh thành phố này. Nơi mà người ta ước lượng con
số nạn nhân bị tàn sát từ 200 đến 400 người (*). Là một kư giả người Anh
chống lại chính sách của Hoa Kỳ tại Việt Nam, Stewart Harris đă tuyên bố,
ông không theo chính sách của Hoa Kỳ để viết những bài viết tuyên truyền,
đó là điều tự nhiên. Sau khi việt cộng bị đánh bại, kư gia? Harris đến Huế
để điều tra về vụ thảm sát.
Dưới đây là bài viết của Stewart Harris về những ǵ ông thấy được qua cuộc
thảm sát đó. Bài này được đăng trên báo London Times một tuần lễ sau
chuyến viếng thăm Huế vừa kể của ông. Quân cộng sản Bắc Việt và việt cộng
đă giết nhiều người Việt Nam cùng một số người Mỹ và vài người ngoại quốc
khác khi cuộc chiến diễn ra ở trong, và xung quanh thành phố Huế. Tôi biết
chắc điều này sau khi đă bỏ ra mấy ngày ở Huế để t́m hiểu những tố giác về
hành vi giết chóc và tra tấn của việt cộng. Tôi đă chứng kiến tận mắt và
chụp hinh những cảnh tượng đó, nhưng tôi cũng không thể nào không dựa vào
tin tức của dân chúng và binh sĩ Việt Nam, Hoa Kỳ, Úc và nhiều người khác.
Tất cả đều có vẻ là những nhân chứng thành thực kể lại cho tôi những ǵ mà
họ tin là đă xẩy ra.
Vào buổi chiều nắng đẽp, tại một thung lũng xanh cỏ ở vùng Nam Hoà, cách
phía nam Huế 10 dặm, tôi cùng chuẩn uư Ostara, một cố vấn quân sự của quân
đội VNCH, đứng trên sườn đồi đầy những lỗ vừa mới đào. Dưới chân đồi là
những tấm chiếu phủ trên bạt ni lông. Ostara lật chiếu lên, tôi thấy hai
xác người, tay họ bị trói phía trên cùi chỏ, giật ngược về phía sau . Nạn
nhân bị bắn từ phía sau đầu, đạn trổ ra đằng miệng. Khó mà nhận diện được
nạn nhân. Ngày hôm trước, 27 người đàn bà trong làng đă vác cuốc chim đi
đào xới kiếm xác chồng con họ ở một nơi cách làng 3 dặm, sau khi nghe nói
có người nghe tiếng đào xới đất đá ở cạnh con đường mà việt cộng đă đi qua
để đến Huế. Việt cộng đă bắt đi 27 người, trong đó có vài người là viên
chức trong làng, một số là thanh thiếu niên để làm phu khuân vác, hay để
xung vào bộ đội của chúng.
Bob Kelly, một cố vấn cao cấp của tỉnh Thừa Thiên cho biết, các nạn nhân
chỉ đơn giản bị toà án nhân dân kết án một cách vội vă rồi bị xử tử với
tội danh: “Kẻ thù của nhân dân”. Họ là những viên chức xă ấp, thường là ở
cấp thấp. Một số người khác bị giết v́ họ không c̣n hữu ích cho việt cộng,
hoặc không cộng tác với chúng. Vàicộng tác viên của ông Bob Kelly bị phanh
thây một cách thảm khốc. Tuy nhiên, Bob Kelly cho rằng những người này bị
chặt ra thành từng khúc sau khi họ đă bị giết. Nạn nhân bi trói và bị bắn
từ phía sau đầu. Ông Kelly đă giúp đào xới t́m xác một nạn nhân. Bob Kelly
đă nói với người viết bài này là, một người Việt Nam mà ông hằng kính
trọng cho biết, một số nạn nhân đă bị chôn sống.
Trung Uư Gregory Sharp, một cố vấn Hoa Kỳ của tiểu đoàn 21 Biệt Động Quân
cho tôi biết, hôm 14 tháng 3, binh sĩ của ông ta đă t́nh cờ khám phá ra 25
ngôi mộ mới trong một nghĩa trang ở cách Huế 5 dặm về hướng đông. Trong số
những ngôi mộ đó, có đến 6, 7 nạn nhân bị chôn ngập đến cổ, đầu nhô lên
khỏi mặt đất. Theo Trung Uư Sharp th́ h́nh hài nạn nhân chẳng c̣n nguyên
vẹn, v́ đă bị kên kên và chó tranh nhau xâu xé. Trung Úy Sharp cho biết,
một số nạn nhân bị bắn vào đầu, một số khác không bị bắn, mà bị chôn sống.
Cũng theo viên trung úy này th́ ở một vài nơi ông ta đă thấy những vệt kéo
trên mặt cát, như thể nạn nhân cố bám vào mặt đất khi bị kéo lê. Ơ? Khu
Ta? Ngạn, 3 sĩ quan Úc đă t́m thấy 7 thi hài trong 3 hố chôn. Những người
này bị trói thúc ké và bị bắn từ phía sau đầu. Ngay sau khi đến Huế, tôi
đă dùng xe díp đi chung với 3 sĩ quan Việt Nam để xem xét một vài địa điểm
đang khai quật t́m kiếm thi hài nạn nhân của vụ thảm sát.
Đầu tiên chúng tôi đến trường trung học Gia Hội ở quận 2, phía đông Huế. Ở
đó người ta đă t́m thấy 22 hố chôn mới. Mỗi hố có từ 3 đến 7 nạn nhân.
Không khí kinh hoàng vẫn bao trùm khu vực này. Các sĩ quan cho tôi biết,
các nạn nhân đều bị trói, bị bắn từ phía sau dầu, hoặc bị chôn sống như ở
những nơi khác.
Điều ǵ đă xẩy ra đối với khoảng 40 ngàn dân Công Giáo ở Huế Ba phần tư số
giáo dân này sống ở vùng Phú Cam, khu ngoại ô phía Nam thành phố Huế. Họ
đă chống cự mănh liệt khi Việt cộng đến, một số bị giết chết. Bốn giáo sĩ
Việt Nam bị bắt đem đi, ba giáo sĩ ngoại quốc bị giết. Hai giáo sĩ người
Pháp được việt cộng cho phép trở lại Phú Cam để giúp các bà sơ, nhưng họ
đă bị giết trên đường về.
Một giáo sĩ người Pháp bị hành quyết có lẽ v́ ông ta là giám mục tuyên uư
của Hoa Kỳ. Kiểm điểm tất cả những bằng chứng về cách hành sử của bộ đội
cộng sản bắc việt và việt cộng tại Huế, người ta thấy được điều rơ ràng và
không làm ai ngạc nhiên. Đó là: việt cộng đă thực hành một cách có hiệu
quả chính sách cố hữu của cộng sản trong việc trừng phạt, bằng cách hành
quyết những người phía quốc gia được chúng lựa chọn.
Ơ? Huế, cũng như ở các nơi khác, việt cộng không có khả năng để bắt giữ và
hành quyết những viên chức quan trọng. V́ các viên chức này biết tự bảo vệ
một cách kỹ lưỡng trong những căn cứ vững chắc, được binh lính và cảnh sát
pḥng thủ. Ơ? Huế, cũng như ở các nơi khác, những người càng ít có phương
tiện để tự vệ th́ càng dễ dàng trở thành nạn nhân của việt cộng. Đó là các
viên chức xă ấp, các thầy cô giáo, các cảnh sát viên. Khoảng trống của
những nạn nhân đó bỏ lại trong xă hội một lần nữa lại được lấp đầy, và tôi
thấy không thể nào diễn tả hết sự can đảm của những người đang tiếp nối
vai tṛ trong xă hội của các nạn nhân đă bị việt cộng hành quyết.

“Betrayal in Vietnam”
Louis A Fanning, Arlington House Publishers, NY, NY, trang 49-50.)
Vào tháng 2 năm 1970, người dân thành phố Huế đă làm lễ tưởng niệm các nạn
nhân trong vụ thảm sát của việt cộng trong tết Mậu Thân. Các lực lượng
việt cộng, gồm cả quân đội chính quy Bắc Việt lẫn cộng sản miền nam đă ra
tay thực hiện vụ thảm sát đẫm máu này khi chúng chiếm được thành phố Huế
cổ kính trong cuộc tổng công kích tết Mậu Thân. Thành phần bị thảm sát bao
gồm công chức, thầy giáo, giáo sư đại học, đàn ông, đàn bà, trẻ em,....
nghĩa là tất cả những ai có thể được mơ hồ xem như là chống lại cộng sản.
Trong cuộc tổng công kích tết Mậu Thân, các nạn nhân bị trói chung với
nhau từng nhóm 10 người, bị dẫn đến những hố vừa đào xong, rồi bị đánh bể
sọ. Trong nhiều trường hợp nạn nhân bị chôn sống. Dân làng ở gần những nơi
này cho biết họ nghe những tiếng la hét tuyệt vọng của các nạn nhân trong
nhiều đêm liên tiếp. Sau khi quân lực Việt nam Cộng Hoà và các lực lượng
Đồng Minh tái chiếm thành phố, dân chúng Huế đă cấp tốc đi t́m kiếm những
người bị việt cộng bắt đi trước đó. Họ đă t́m thấy hàng loạt những mồ chôn
tập thể các nạn nhân đó, gồm 14 mồ tập thể tại Gia Hội, 12 mồ tại chùa
Tăng Quang, 3 mộ ở Băi Dâu, 20 mộ ở lăng Tư. Đức và lăng Đồng Khánh. Cho
đến giữa năm 1970 người ta đă t́m thấy thi thể, hài cốt của khoảng 4 ngàn
nạn nhân trong cuộc thảm sát của việt cộng tại Huế trong tết Mậu Thân.

“Viet Nam a History”
của Stanley Karnow”, The Viking Press, NY, 1983, pp. 530, 531
Năm tháng trước đó việt cộng đă cho t́nh báo trà trộn vào nội thành, soạn
thảo kỹ lưỡng hai danh sách. Một danh sách gồm gần hai trăm người bao gồm
từ công chức , cảnh sát cho đến vợ lẽ của quận trưởng. Danh sách kia gồm
những thường dân bị gán gọi là “thành phần bạo quyền và phản cách mạng”,
các viên chức chính quyền và gần như bất cứ ai có liên hệ đến chính quyền
miền Nam; cũng như các doanh nhân không tiếp tế cho cộng sản, các nhà trí
thức, các nhà lănh đạo tôn giáo. Việt cộng cũng ra lệnh bắt giam bất cứ
người Mỹ hoặc người ngoại quốc nào; ngoại trừ người Pháp, v́ tổng thống De
Gaulle đă chỉ trích chính sách của Hoa Kỳ tại ViệtNam. Được trang bị bằng
các chỉ thị trên, ngay khi chiếm được Huế, việt cộng đă lục soát từng nhà,
và không dung thứ một ai. Trong những năm tháng sau đó, hài cốt của khoảng
ba ngàn người đă được khai quật gần các bờ sông, những ruộng muối và những
cánh rừng. Các nạn nhân đều, hoặc là bị bắn, bị đập vỡ sọ, hay bị chôn
sống.
Điều nghịch lư là dân chúng Hoa Kỳ gần như quên lăng trận thảm sát ở Huế,
mà chỉ chú trọng vào vu. Mỹ Lai. Khi thăm viếng Việt Nam năm 1981, tôi đă
không moi được chứng cớ thêm ǵ từ phía Cộng Sản. Ông Stephen Miller một
viên chức ngành thông tin đă bị bắn ngay ở cánh đồng sau một trường Nhà
Ḍng, khi ông đến thăm một người bạn Việt Nam. Thi hài của bác sĩ người
Đức, ông Horst Gunther Krainick dạy tại đại học y khoa Huế, cùng vợ, và
một bác sĩ người Đức khác, đă được t́m thấy trong một cái hố cạn.
Dù đă có chỉ thị không được đả động đến người Pháp, việt cộng đă bắt hai
giáo sĩ người Pháp. Sau đó một ông bị bắn chết c̣n ông kia th́ bị chôn
sống. Việt cộng cũng giết cha Bửu Đồng, một linh mục treo h́nh Hồ Chí Minh
và đă từng tiếp tế, giúp đỡ cán bộ Việt cộng. Nhiều người Việt có chút
quan hệ với chính quyền miền Nam cũng phải trả giá sự liên hệ đó bằng cái
chết. Như ông Phạm Văn Tường, một lao công bán thời (part-time) tại một cơ
quan chính quyền, đă bị bắn trước nhà cùng với hai con của ông. Bà Nguyễn
Thi Lào bán thuốc lá lẻ cũng bị thủ tiêu, v́ chị bà ta là công chức.
Bất cứ một ai chống trả lại sẽ bị giết ngay tức khắc. C̣n những người ra
đầu thú th́ số phận cũng chẳng khá ǵ hơn. Cụ thể là năm sĩ quan quân lực
Việt Nam Cộng Hoà ra đầu hàng; dù không chống trả ǵ, họ cũng bị mang ra
sân một trường học rồi bị bắn vào đầu. Nhiều người đă mất tích sau khi bị
việt cộng bắt, dù chúng hứa là sẽ thả về ngay. Một cô gái kể lại: “Cộng
sản vào nhà chúng tôi, hạch hỏi cha tôi, vốn là một công chức về hưu. Sau
đó, họ trở lại bảo rằng cha tôi được đưa đi học tập; mười ngày sau sẽ được
thả về. Mẹ tôi và tôi lo đều lo lắng. V́ cộng sản cũng đă bắt ông nội tôi
theo kiểu y hệt như vậy vào năm 1946. Cũng như số phận như ông tôi, cha
tôi không bao giờ trở lại”.

“The Vietnam Experience 1968”
Boston Publishing Company xuất bản, trang 36:
Có lẽ chẳng bao giờ người ta biết được tất cả những ǵ đă xẩy ra ở Huế
trong khoảng từ ngày 31 tháng 1 đến 25 tháng 2 năm 1968. Tuy nhiên, những
bằng chứng rơ rệt, cùng lời khai của các nạn nhân sống sót sau vụ thảm sát
cho thấy chắc chắn là việt cộng đă thực hiện một cuộc giết người có hệ
thống trong thời gian này. Cho đến khi kư giả Don Oberdorfer của tờ
Washington Post, hoàn tất được tác phẩm điều tra có thẩm quyền th́ vụ này
mới gây được chú ư. Sau khi nghe những tin đồn về cuộc giết người khủng
khiếp đó của việt cộng, Don Oberdorfer đă đến Huế ba lần để điều tra cặn
kẽ về việc này. Lần đầu trong lúc trận chiến ở Huế đang tiếp diễn, lần thứ
hai ngay sau đó, và lần thứ ba vào tháng 9 năm 1969. Sau những cuộc điều
tra đó, Don Oberdorfer chắc chắn là việt cộng đă thực hiện vụ thảm sát nói
trên ở Huế.

“Battle for Hue”
Keith William Nolan, Presido Press, CA, trang 183 – 184
Khi cuộc chiến vừa chấm dứt, chính phủ Việt Nam Cộng Hoà tiến hành ngay
công cuộc cứu trợ. Kế hoạch 90 ngày cứu trợ và tái thiết toàn vùng I được
tiến hành, nhưng phần lớn nỗ lực tập trung vào Huế để, đưa thực phẩm, quần
áo, chăn màn, nơi tạm trú, thuốc men cho khoảng 116 ngàn dân tỵ nạn (trong
tổng số 160 ngàn dân thành phố Huế). Cho đến cuối năm th́ đời sống ở Huế
đă tương đối trở lại b́nh thường. Khi t́nh trạng hỗn độn ở Huế chấm dứt,
người ta khám phá thêm những điều đau thương hơn cả việc hàng trăm ngàn
người bị trở thành dân tỵ nạn, hơn cả việc nhiều người bị tử nạn v́ tên
bay đạn lạc. Đó là việc bộ đội Bắc Việt và Việt Cộng đă tàn sát hàng ngàn
người dân Huế trong thời gian chúng chiếm đóng thành phố. Sau một thời
gian, người ta đă t́m thấy được nhiều bằng cớ, khám phá nhiều mồ chôn tập
thể, bắt được nhiều tài liệu của Việt cộng.
Cùng với lời khai của tù binh, người ta biết là, với bản chất tàn nhẫn của
cộng sản; Việt cộng đă vào thành phố với danh sách những người mà chúng
gọi là “kẻ thù của nhân dân” gồm viên chức chính quyền, trí thức, giáo
viên, sinh viên, binh sĩ, người ngoại quốc (và cả gia đ́nh của họ), tất cả
những ai bị nghi ngờ là gây nguy hại cho việt cộng. Bên cạnh đó, theo danh
sách những người cần phải loại trừ, do việt cộng nằm vùng (đă lộ diện
trong cuộc công kích tết Mậu Thân) lập ra, nhiều người vô tội đă bị giết.
Việt cộng tập họp những nạn nhân đó lại, một số bị hành quyết ngay trong
thành phố. Khi sự thất bại đă nghiêng hẳn về phía việt cộng, chúng đưa
những nạn nhân ra nhiều nơi ở ngoài thành phố rồi giết. Một số bị chôn
sống. Việt cộng đă cố gắng để che dấu những vết tích về tội ác này của
chúng, khiến phía Đồng Minh phải mất hàng năm trời để t́m kiếm. Cuối cùng,
người ta đă khám phá ra ba ngàn thi hài nạn nhân trong những mồ chôn tập
thể. Hai ngàn nạn nhân khác vẫn c̣n mất tích.

|