LÁ RỤNG VỀ CỘI

 

Cỏ xanh lấm-tấm lá về

Thu vàng rực-rỡ, nắng nhòe câu thơ

Nhớ người của tuổi mộng-mơ

Ðan tay áo trắng ngây-thơ sân trường

Cội về lá đổ một phương

Em đi , đi mãi sao đường vẫn xa?

Một mình không Má, chẳng Ba

Anh em bốn bể, đâu nhà Việt Nam?

Chiều thu thơ khóc âm-thầm:

Gọi người yêu nước chớ lầm đường đi!

 

Ý Nga, 28.9.2004.

 

 

 

KHÍCH CHÍ TRAI

 

-Trăng treo điểm khuyết dừa cao

Đêm nay chờ cửa, em ao ước gì?

 

- Ước Đường Tình sáng trăng sao

Đẹp hoài một lối anh vào tìm em

Ước lòng yêu, cứ yêu thêm

Chúng mình hai đứa cùng đem trăng về

Treo “vàng” dừa lả ngọn quê

Nụ hôn đom đóm, phu thê ngọt ngào

Mở chung Cửa, với đồng bào

Niềm vui Cửa Mở, riêng nào chờ anh!

 

Ý Nga, 9.12.2008.

 

 

 

LÁ ÚA

 

 Ai nhìn lá vàng trên cây,

Nếu thương cha mẹ chẳng lay động lòng?

Tuổi già chân yếu, tay run

Hay hờn, lắm giỗi, nhiều buồn, ít vui

Nhớ, quên trộn lẫn lôi thôi

Trở trời, trái gió rả rời châu thân

Mùa đông ủ rủ điêu tàn

Xuân, thu, hạ: mắt mang mang nét mờ

Mỗi ngày thêm mỗi héo khô

Ra vô thui thủi ngóng chờ tin con.

 

Ý Nga, 23.9.2008.

 

 

 

VÔ NGÔN

 

Bốn tay đan lẫn vào nhau

Kẻ cười, người… ngắm. Ôi chao là… tình!

Bốn mắt nhìn nhau lặng thinh

Hai trái tim đập thình thình, mà… vui!

 

Á Nghi, 11.8.2008.

 

 

 

TRÀ THƠM THIẾU BÓNG MẸ HIỀN

 

Mẹ cho những vòng hoa lài

Thơm từ tuổi nhỏ còn hoài đến nay

Mua trà chẳng lựa mỏi tay

Mặc ai ai chọn, cứ say hương nhài.

Nấu trà, gọi Mẹ, khoe hay:

- Lài thơm, hương ngọt từ ngày sang đêm

Tiếc rằng xa Mẹ, con thèm

Uống chung một tách để tìm thương yêu.

 

Ý Nga, 8.9.2008.

 

 

 

NGỘ GHÊ!

 

“Hai người  này ngộ ghê!

Trời to mưa, lớn gió

Mà họ cứ… lề mề

Hôn hoài đôi môi… nhỏ!”

 

Á Nghi, 20.8.2008.

 

 

 

TUỔI MƯỜI LĂM

 

Oằn vai gánh nước về dùng

Ốm nhom, chốc lát lại dừng, nghỉ chân

Ướt nhem cả hai ống quần

Đổi vai đỡ nhức, nước vần lắc lư

Sóng sa, sóng sánh, cũng… cừ!

Đến nhà, thời nước chẳng… dư nửa thùng

Ba cười. Má xót: ngại ngùng

Thương cho con trẻ chưa từng gian lao.

 

Ý Nga, 9.9.2008.

 

 

 

TUỔI HẠC

 

Để nhớ ngày khánh thành Viện Dưỡng Lão TUỔI HẠC.

 

Hạc về đậu Edmonton

Thảnh thơi đất khách, nhờ ơn bao người

Tuổi già biệt xứ, chao ơi!

Niềm vui an ủi: Phật Trời độ tâm

Lòng quý mến, thơ âm thầm

Cám ơn tất cả gieo mầm Thiện Tâm.

 

Ý Nga, Edmonton-AB, Canada 9.11.2008.

 

 

 

DỄ THƯƠNG

Tặng anh chị TN.

 

Nắng buổi sáng đã rất vàng anh ạ!

Mưa buổi trưa rồi sẽ ướt chân em

Trăng, sao: tối, biết có về không nhỉ?

Và cơn gió có chuyền hương thơm ngát?

 

Mưa xuân ủ, đủ cỏ vừa xanh mướt

Trắng, hồng, vàng… hoa nở rộ khắp nơi

Hương lâng lâng cho em thấy yêu đời

Anh! Anh hỡi! Xuân tưng bừng nguồn sống.

 

Như âm nhạc, tình tưng bừng tiếng vọng

Mình yêu nhau, bao bối rối, thẹn thùng

Tình trong veo nên lời nói ngại ngùng

Ươm mơ mộng mà ướp thơm tình cảm.

 

Cùng tâm niệm, sẽ như hình với bóng

Vỗ về nhau Lời An Ủi Mạch Nha

Mỗi mệnh đề đều mượt tựa cánh hoa

Ta đón nhận, nâng niu điều hạnh phúc.

 

Điều kiều diễm từ muôn năm sáng chói

Đường thênh thang luôn ấm lửa ái tình

Có chim muông hót ngọt Đoá Hồng Xinh

Lời tình tự Suối nỉ non Vách Đá.

 

Anh hỏi nhỏ: - Yêu không? Em khẻ : - Dạ!

Và… hương hoa lan tỏa khắp quanh mình

Cùng thì thầm chuyện… cổ tích thời… bình

Gió rất… lạ và môi hôn… e ấp.

 

Á Nghi.

 

 

 

SÓNG TÌNH BỜ VỖ VÔ ÂM

 

Nghe nhạc:

-“Anh dễ thương như vạt nắng mùa đông

và ngọt ngào như màu mây trong vạt nắng ấy

- Tại vì em cũng dễ thương như cơn gió nhẹ trong đó,

cứ ve vuốt anh hoài làm anh cứ muốn . . . hôn em.”

 

Anh đừng phá sưởi nhà em

Nóng ơi nóng quá! Còn thêm lửa bừng

Mặt mày em như lửa hừng

Anh còn trêu nữa cho hồng má thêm?

Hỏi chi câu hỏi rối rem?

Người ta mắc cở, lặng im, anh… cười

Bên này nóng ánh mặt trời

Bên kia trăng có ngọt lời đùa vui?

Anh nè! Chung một mái trời

Ăn gian chi lắm, cũng đời trăm năm!

Sóng tình bờ vỗ vô âm

Hạt gieo: Hạnh Phúc, ươm mầm Hoa Yêu.

 

Á Nghi.

 

 

[Văn Học - Nghệ Thuật]     [Tin Tức & BL]      [Trang chính]