Hờn vong quốc

 

 

 

Anh đứng đó, trong nắng chiều thoi thóp,

Mắt u buồn nhìn thành phố tả tơi,

Mảnh nhung y, màu đã phai nhiều lớp,

Đôi giầy sô, gót vẹt cũng sâu rồi.

 

Anh đứng đó, nhìn chiều đi vào tối,

Điếu thuốc tàn đang cháy xém đầu tay,

Lệnh buông súng, không một lời trăn trối,

Ta làm gì, cho sạch hết chua cay?

 

Anh đứng đó, nhìn phố phường hoang dại,

Lòng quặn đau cơn quốc biến dâng tràn,

Quanh đâu đó áo, giầy ai bỏ lại,

Ôi thê lương và cô độc, hoang tàn!

 

Anh đứng đó, trong niềm đau thấm đậm,

Bao máu xương bồi đắp nước non này,

Mà phút chốc tan đi trong uất hận,

Có hận nào, bằng cái hận hôm nay?

 

Anh đứng đó, làm chứng nhân lịch sử,

Nước non này bao hưng, phế phôi pha,

Cờ dở cuộc, ai ép vào bức tử?

Nước non ơi, Hờn Vong Quốc không nhòa!

 

 

Từ Sơn  (2018)

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính