Mùa thu mây đổ về ngàn,

Gió thu xào xạc bên hàng thùy dương.

Lá vàng chớm ngậm hơi sương,

Nghe sao tiếc nuối con đường  ngày xưa...

“Bước chân Từ-Thức ngẩn ngơ,

Đoái trông bóng hạc, bên bờ Đào Nguyên.!

Bụi trần vấy bẩn cung Tiên,

Biển dâu là cuộc, đảo điên thói đời.

Mười năm góc bể, chân trời,

Mười năm gánh món nợ đời dở... dang.

Sầu lên ngọn ải ( * ) chưa tan,

Oán từ cửa ngục đã mang vào  đời.

Tháng trôi, năm cũng dần trôi,

Xót thân luân lạc, xót người quạnh hiu.

Ước nhiều có được bao nhiêu ?

Xuân vui ban sáng, Đông chiều buồn tênh.

 

 

Từ-Sơn.

 

( * ) Thơ Chinh Phụ Ngâm.

 

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính