Đôi ḍng nh́n lại Tổng thống VNCH Ngô Đ́nh Diệm

 

 

 

 

Quỳnh Hương

 

- Kỳ 9 -

 

 

Trước ngày đảo chánh 1-11-1963, ông Diệm lưỡng đầu thọ địch. Đối ngoại, ông không chịu uốn ḿnh theo lệnh Mỹ, mà Mỹ là chỗ dựa chính cho miền Nam Việt Nam. Đối nội, ông Diệm không mềm dẻo trong chính sách tôn giáo, dù là có Việt cộng giật dây, làm cho t́nh h́nh miền Nam càng ngày càng bất ổn. Bất lợi đến với ông và gia đ́nh ông là điều khó tránh.

 

Hai yếu tố bất lợi chính đă đưa đến sự thất bại và cái chết thê thảm của 3 anh em ông Diệm, ông Nhu, ông Cẩn. Nhưng nó cũng báo trước ngày Mỹ thất bại và miền Nam Việt Nam rơi vào tay bọn quỉ vô thần.

 

Cuộc đảo chánh 1-11-1963 thành công đối với ông Kennedy, với Việt cộng và với nhóm tướng phản bội.

 

Cuộc đảo chánh giết được ông Diệm, ông Nhu, xoá nền Đệ nhất Cộng ḥa, nó đem lại lợi nhất thời cho Mỹ: 12 năm; cho một số tướng lănh làm đảo chánh. Nhưng nó đem lợi nhiều cho Việt cộng. Đối thủ chính của Việt cộng, người mà chúng sợ nhất là ông cố vấn Ngô Đ́nh Nhu, một người nhiều mưu lược, đă chết. Sau này, nhiều người nhận xét: nếu ông Diệm và ông Nhu c̣n lănh đạo miền Nam th́ ngày 30-4-1975 không xẩy ra.

 

Ngày 30-4-1975 là ngày đánh dấu một bước ngoặt lịch sử, phủ trùm miền Nam một màu ảm đạm. Việt cộng với rất nhiều cố vấn Trung cộng và Liên xô đă ào ạt tấn công miền Nam, trong khi Mỹ ngoảnh mặt. Kể từ tháng tư đen, dân miền Nam bị khốn khổ về kinh tế, bị mất hết tự do, bị ḱm kẹp trong hệ thống công- an- trị của đảng cộng sản.

 

Người dân miền Nam nghĩ về cuộc sống ấm no thời Đệ nhất Cộng ḥa chỉ c̣n luyến tiếc; nghĩ về người lănh đạo tài trí, liêm khiết, đạo đức là Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm chỉ c̣n biết xót thương người vị quốc vong thân, buồn cho phận ḿnh và thù ghét cộng sản.

 

Trong số những người bừng tỉnh sau khi Việt cộng xâm chiếm miền Nam, không riêng là những người trước kia chỉ biết làm ăn, buôn bán, không quan tâm nhiều về chính trị, mà c̣n rất nhiều- rất là nhiều- những người thiên cộng, hoặc rất nhiều người là cán bộ nằm vùng. Khi họ nhận ra được ḿnh đă bị lừa th́ quá muộn.

 

Một điểm đặc biệt là trong khi xây dựng về quân sự để quân đội đủ mạnh bảo vệ miền Nam Việt Nam, ông Diệm c̣n xúc tiến việc thiết lập ấp chiến lược.

 

Xây dựng ấp chiến lược là tách cán bộ Việt cộng ra khỏi làng xóm, ra khỏi dân, để Việt cộng không c̣n chỗ dựa trong chiến tranh du kích, cũng như tách cá ra khỏi nước. Mất chỗ dựa trong chiến tranh du kích, Việt cộng phải đương đầu bằng trận địa chiến, mà trận địa chiến là nhược điểm của Việt cộng v́ chúng không có phi cơ yểm trợ, lại rất khó khăn trong việc di chuyển pháo binh và tiếp vận.

 

Việt cộng rất sợ ấp chiến lược. Đó là một hạ tầng cơ sở vững chắc, chống cộng hữu hiệu. V́ rất sợ nên chúng luôn luôn muốn phá.

 

Ngay sau khi giết ông Diệm, Minh đă cho hủy bỏ ấp chiến lược chứng tỏ khả năng yếu kém của Minh trong quốc sách chống cộng, nếu không muốn nói là ‘thiên cộng’.

 

Trong mỗi ấp chiến lược, ông Diệm c̣n cho dân lựa chọn người đại diện để bầu ra điều hành thôn ấp. Đây là mục tiêu thứ hai của ấp chiến lược: “xây dựng hạ tầng cơ sở dân chủ” cho dân trong ấp tự làm chủ vận mạng của ḿnh. Tổng số ấp chiến lược đă được xây đựng trong thời Đệ nhất Cộng ḥa là 2137 ấp.

 

Để thêm dẫn chứng, mời độc giả theo dơi phần đối thoại giữa cố Đại tướng Cao Văn Viên và ông Lâm Lễ Trinh:

LLT: Trong hồi kư “Vietnam. Histoire secrète d’une victoire perdue” (nxb Perrin, Paris, 1986), giám đốc CIA William Colby xác nhận kế hoạch Ấp Chiến Lược, Strategic Hamlets (mà ông Ngô Đ́nh Nhu là cha đẻ) làm Bắc Việt khiếp đảm v́ rất hữu hiệu. Đúng như vậy không? V́ sao Hội đồng Cách Mạng lại hủy bỏ kế hoạch ấy?

 

CVV: Kế hoạch Ấp Chiến Lược là một việc phải làm để tách CS ra khỏi nhân dân, tách cá khỏi nước, như đă từng thí nghiệm tốt ở Mă Lai với tướng Robert Thompson. Tại VN, có những sơ sót trong việc thi hành bởi một số tỉnh trưởng dàn cảnh, để lấy điểm với thượng cấp. Thay v́ chỉnh đốn lại để tăng hiệu lực, Dương Văn Minh và HĐCM đă hấp tấp hủy bỏ kế hoạch Ấp Chiến Lược liền sau vụ đảo chính v́ lư do họ thù ông Nhu. Họ thay vào đó cái mà họ gọi là Ấp Dân Sinh. Đây là một lỗi lầm ghê gớm. Tôi không biết rơ họ đă thảo luận với nhau ra sao. Lữ đoàn Dù, do tôi chỉ huy lúc đó, bị nghi trung thành với ông Diệm nên không được hành quân, chỉ được giao làm những công tác vớ vẩn tại vùng Long An, Mỹ Tho…”

 

Nước Việt Nam chẳng phải riêng của họ Trưng, họ Triệu, Lư, Trần, Lê, cũng chẳng phải của Nguyễn Huệ, Ngô Đ́nh Diệm. Nhưng những ai là người v́ dân, v́ nước thiết tưởng người đời sau phải công tâm nhận xét.

 

Trong thế kỷ 20, người có tội nặng với dân tộc, kẻ đă đem chủ nghĩa vô thần, không tưởng cộng sản áp đặt vào Việt Nam, là Nguyễn Tất Thành, c̣n gọi là Cáo Hồ, làm cho dân Việt Nam, miền Bắc, khốn khổ hơn 60 năm, và miền Nam lănh tai họa đó cũng đă trên 30 năm.

 

Lên nắm quyền, Cáo mở màn giết người. Khởi đầu là vụ tàn sát các đảng viên Việt Nam Quốc Dân Đảng ở đường Ôn Như Hầu, Hanoi.

 

Khi phe Trục : Đức , Ư, Nhật thua Đồng minh Anh, Mỹ, Pháp, Trung Hoa (quốcgia) và Liên xô, Liên Hiệp Quốc trao quyền cho quân Anh tiếp thu vũ khí của quân Nhật ở miền Nam. Anh trao lại quyền cho Pháp. Về phía bắc Việt Nam, Liên Hiệp Quốc trao quyền cho Trung Hoa quốc gia. Tổng thống Tưởng Giới Thạch cử tướng Lư Hán sang tiếp thu khí giới quân đội Nhật. Cáo Hồ mở cuộc lạc quyên vàng năm 1946, đúc một bức tượng vàng đút lót Lư Hán, để Lư Hán rút quân về Tàu, ngơ hầu Cáo dùng bộ đội tiêu diệt các đảng phái quốc gia, nhất là hai tỉnh Vĩnh Yên, Phúc Yên.

 

Từ năm 1953, đến năm 1958, cáo theo bài vở của Mao, áp dụng cải cách ruộng đất, đấu tố, cướp nhà, cướp ruộng, giết những người khá giả. Có người chỉ có chưa đầy 1.000 mét vuông ruộng cũng bị qui là địa chủ, bị đấu tố hoặc bị giết.

 

Chữ nghĩa Việt Nam phân biệt rơ ràng giữa trộm và cướp. Trộm là lén lút chiếm tài vật của người khác. Cướp là lấy tài vật của người khác công khai bằng vũ lực. Cướp có cướp ngày, cướp đêm. Lấy tài vật của người khác rồi bỏ chạy th́ gọi là cướp giật. Lấy tài vật bằng vũ lực giữa thanh thiên bạch nhật như Việt cộng th́ gọi Việt cộng là bọn cướp ngày.

 

Địa chủ, phú nông, tiểu tư sản, cường hào là những danh từ do Việt cộng học từ Tàu cộng để qui tội dân lành, nhằm mục đích cướp ruộng, cướp nhà và giết người. Đây là âm mưu thâm độc của Mao Trạch Đông, dùng người Việt giết người Việt và làm ly tán dân tâm và phong hoá Việt Nam, ngơ hầu đạt mục đích xâm lăng sau này.

 

Từ năm 1956, chúng bắt đầu tập trung ruộng đất, lập hợp tác xă nông nghiệp. Chỉ một thời gian 1 năm, ruộng cỏ mọc không có người chăm sóc, nước cạn không có người ra tát nước lên ruộng. Nước ṛ rỉ không ai ra đắp bờ. Tất cả đợi tiếng kẻng. Người dân bắt đầu sống ỷ lại, đưa đến hậu quả sản lượng lúa gạo càng ngày càng xuống. Cán ngố và dân ít học trông chờ CÁC THỤ SỞ NHU, chờ đợi ngày không làm mà có ăn, theo thuyết của Marx mà Hồ đem áp dụng để ru ngủ dân ḿnh. Việt Nam là nước có tới 90% sống về nông nghiệp, mà dân miền Bắc thiếu ăn triền miên từ 1956 đến 1988.

 

Năm 1987 là năm nhớ đời, dưới chế độ xă hội chủ nghĩa rất tốt đẹp (!) mà Thanh Hóa, Nghệ An, Quảng Ninh có hàng ngàn người chết đói. Chính thị Việt cộng cho việc người chết đói là “rất tốt đẹp” (!). Ủy ban nhân dân tỉnh Thanh Hóa dùng xe tải chở dân đi ăn mày ở các tỉnh miền Bắc, không chỉ nói lên sự sai lầm của kinh tế tập trung, mà nó c̣n cho ta thấy rơ sự xấu xa của chủ nghĩa xă hội. Điều nhục nhă nhất là những ngướ đi ăn xin được chính quyền cấp giấy chứng nhận, phải chăng “cấp giấy chứng nhận cho dân Thanh Hoá làm cái bang là cái rất tốt đẹp của xă hội chủ nghĩa? (!)”

 

Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, quê Hải Pḥng, người đă bị Việt cộng bắt giam nhiều lần, tổng số lên tới 27 năm, trong khi bị giam cầm cực khổ, ông đă làm rất nhiều bài thơ, mà bài TÔI TIN CHẮC là bài nói lên nỗi khổ của nhân dân khi chế độ cộng sản c̣n tồn tại:

 

Tôi tin chắc một điều

Một điều tất yếu:

Là ngày mai mặt trời sẽ chiếu.

Nhưng tôi laị nghĩ một điều

Một điều sâu thẳm:

Là đêm tàn, cộng sản tối tăm

Nếu nó kéo dài thêm mấy mươi năm

Th́ như thế sẽ buồn lắm lắm

V́ kiếp người sống chẳng bao lăm.

 

Nói khác đi là, bọn cán bộ cao cấp chỉ đem dùng từ ngữ chủ nghĩa xă hội rất tốt đẹp để đánh lừa, để bịp bợm, trong khi bọn chúng vơ vét làm giầu cho bản thân ḿnh.

 

Cách giết người của Cáo thành tinh. Nó ưu việt ở chỗ giết người không cần súng đạn. Thời kỳ cải cách ruộng đất là thời kỳ đảo lộn xă hội, theo sách vở Marx mà chúng học. Nhưng ngày nay, bọn địa chủ tư -bản –đỏ lại nhan nhản ở Hanoi, Saigon, Haiphong. Tài sản của chúng gấp trăm, gấp ngàn lần nửa triệu người bị giết trong chiến dịch đấu tố. Chỉ một Bùi Tiến Dũng, tổng giám đốc về xây dựng quốc doanh, trong một tháng cá độ bóng đá với số tiền 1 triệu 8 đô la th́ thử hỏi số tiền tham nhũng của hắn có là bao nhiêu?

 

Dưới đây là một trong những bức h́nh đấu tố dă man tàn bạo của bè lũ cộng sản do kư giả Liên xô chụp ở miền Bắc Việt Nam năm 1955, mà ngày nay nhờ tiến bộ thông tin, chúng ta đă được nh́n thấy rơ sự tàn bạo của chủ nghĩa cộng sản.

 

Sau này đất nước tự do dân chủ- chắc chắn là như thế- màn bí mật sẽ được vén lên. Những tội ác của chúng sẽ được phanh phui và, chẳng riêng ǵ dân Việt, mà cả thế giới sẽ biết đến những chuyện rùng rợn, tàn bạo do Việt cộng gây ra trong nhiều thập kỷ.

 

Không kể những truyện như Những Thiên Đường Mù của Dương Thu Hương, Đêm Giữa Ban Ngày của Vũ Thư Hiên, Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Gửi Lại Trước Khi Về Cơi cuả Vũ Cao Quận, Hồi Kư của Trần Độ, gần đây Hồi Kư Của Một Thằng Hèn của nhạc sĩ Tô Hải, Nước Mắt Một Thời của Nguyễn Khoa Đăng.. Rồi sẽ c̣n rất nhiều những hồi kư kiểu Đoàn Duy Thành (Làm Người Là Khó), hoặc Tôi Bày Tỏ của Tiêu Dao Bảo Cự lần lượt đưa ra, phơi bày những bí mật xấu xa trong đám lănh đạo cộng sản.

 

Bao nhiêu những bài viết, của các ông Bùi Tín, Lê Nhân, Nguyễn Thái Hoàng (Trần Khải Thanh Thủy), Hoàng Tiến , Đỗ Quế Dương, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Thanh Giang, Hà Sĩ Phu, Tiêu Dao Bảo Cự, Đỗ Nam Hải, Nguyễn Chính Kết, bà Dương Thu Hương.... Gần đây, rất nhiều nhà văn trẻ đă mạnh dạn tố giác sự giả dối, dă man của Việt cộng..

 

Ngày 22- 3- 2006, một cựu Trung tá Việt cộng, có 40 năm tuổi đảng, ông Trần Anh Kim, quê Thái B́nh đă viết nhiều bài đăng trên nhiều websites. Bài nhan đề “Khái Quát Những Sai Lầm Nghiêm Trọng Của Đảng Cộng Sản Việt Nam Từ Ngày Có Đảng”, đă cho ta thấy được rất nhiều mặt trái xấu xa, tàn ác của Việt cộng.

 

Năm 1959, nếu Cáo không ra lệnh, làm sao Phạm Văn Đồng, một người có tiếng là ba phải (theo Vũ Thư Hiên) lại dám kư dâng đảo Hoàng Sa cho Tàu đỏ. Rồi năm 2001, bọn đàn em Cáo tiếp tục dâng đất và biển cho Tàu.

 

 

(c̣n tiếp)

Quỳnh Hương

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính