Tiếng Hờn Sông Núi

 

 

Ai có nghe chăng tiếng hờn sông núi?
Điệu não nùng, ai oán, khúc bi thương
Vọng lâm ly thống thiết giữa đêm trường
Thương đất nước cuộc đổi đời oan trái!

 

Một Miền Nam Quốc Gia vừa thất bại
Trước một bầy Cộng phỉ rợ hung nô
Mãnh hổ đơn thân nan địch quần hồ
Đành thúc thủ nhìn cơ đồ đổ nát.

 

Ôi còn đâu một Miền Nam hạnh phúc!
Đã tan tành trước đại pháo xe tăng
Của kẻ thù vũ khí đến tận răng
Đi đánh mướn cho côn đồ quốc tế.

 

Ôi còn đâu một Sài Gòn hoa lệ!
Dưới gót giày thô bạo giặc xâm lăng
Như tấm thân ngà ngọc gái Huyền Trân
Bị vùi dập bởi một loài man rợ.

 

Ôi còn đâu những khung trời thương nhớ!
Của Miền Nam bao thuở sống thanh bình
Những phố phường rộn rịp nét phồn vinh
Những làng mạc vang câu hò tiếng hát.

 

Ôi còn đâu những con người chất phác!
Sống hiền hoà bên ruộng lúa nương dâu
Với bàn tay cần mẫn lái con trâu
Đem thóc lúa nuôi cuộc đời no ấm.

 

Mà chỉ thấy dưới trời quê uất hận!
Màu thê lương tang tóc lá cờ ma
Đảng (CS) gian manh đi chiếm đất chiếm nhà
Cướp sành sạch cả Miền Nam gấm vóc.

 

Mà chỉ thấy một đoàn quân chiếm đóng!
Mồm rêu rao “lời dạy của bác Hồ”
Rằng cây kim sợi chỉ chẳng tơ hào
Tay vơ vét toàn đô la vàng nén.

 

Mà chỉ thấy những anh chàng “Mặt trận”!
Quấn khăn rằn, nón cối, hát nghêu ngao
Quê hương ta ôi biết mấy tự hào
Nào ám sát, đặt mìn, nào khủng bố.

 

Mà chỉ thấy nơi đầu đường cuối phố!
Ảnh tặc Hồ vênh váo đứng phơi râu
Miệng nhe nanh tay vẫy bọn ma đầu
Ngoài đất Bắc vào Miền Nam chia của.

 

Nhưng tởm nhất là lá cờ liềm búa!
Như một lời nguyền rủa lại cha ông
Như một điềm quái gở với non sông
Báo hiệu trước một tiền đồ bi thảm.

 

Ba mươi tháng Tư đau thương Quốc Hận!
Sẽ ghi vào lịch sử bốn nghìn năm
Rằng mùa xuân đại nhục bảy mươi lăm
Non nước Việt rơi vào tay quỉ đỏ.

 

 

Phan Huy

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính