Gởi Mẹ

 

 

Hẹn rày hẹn mai viết thư thăm Mẹ

Không hiểu làm sao lại cứ hẹn hoài

Xin Mẹ đừng hờn trách con Mẹ nhé

Chớ u buồn khóc thân phận lẻ loi

 

Con vẫn thương vẫn nhớ dáng Mẹ hiền

Suốt cả một đời lặn lội truân chuyên

Cũng vì muốn con nên người nên phận

Hôm sớm dặn dò, răn dạy, bảo khuyên

 

Đau thương nghiệt ngã lúc mới nửa đời

Ba lìa trần, mấy Mẹ Con chơi vơi

Có lắm lúc tưởng chừng như chết được

May mà rồi thoát lửa bỏng dầu sôi

 

Thế rồi con đi, xa xót bồi hồi

Phải đành lòng tạm cách biệt Mẹ thôi

Bất kể hải hành ngập đầy giông bão

Quyết chí làm sao lập lại cuộc đời

 

Dẫu đại dương ngăn đôi dòng cách trở

Tình trong con vẫn núi Ngự sông Hương

Lời Mẹ dặn thì lúc nào cũng nhớ

Đó là niềm tin mãnh liệt lạ thường

 

Đã lâu rồi chẳng viết thư thăm Mẹ

Quả thật là con bất hiếu lắm không

Ai nuôi con, ai nhọc nhằn sinh đẻ

Và ai vì con ngấn lệ chảy ròng

 

Có nhớ về con xin Mẹ cảm thông

Chưa bao giờ thấy thẹn với núi sông

Thế mà lần này ruột gan quặn thắt

Biết tội lỗi mình để Mẹ đợi trông trông

 

Mai mốt con về thăm lại quê hương

Theo chân Mẹ đi tiếp những dặm đường

Con nhớ lắm quãng đời xa xưa ấy

Nơi quê người thương Mẹ thật là thương

 

 

Phạm Văn Duyệt

 

 

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính