Ăn quả… Chặt cây…

 

Phạm thanh Giao

 

(Bài viết là chính kiến cá nhân với Dữ Kiện)

 

 

Nhà hoạt động nổi tiếng cho B́nh Đẳng Chủng Tộc, James Zwerg sanh ra vào năm 1938 và lớn lên ở một làng quê nhỏ thuộc tiểu bang Wisconsin. Từ nhỏ đến hết Trung Học, anh không có bất kỳ một người bạn da đen nào, măi cho đến khi anh vào Đại Học. Người bạn da đen đầu tiên mà anh quen, Robert Carter, đă trở thành bạn thân và là người đồng chí hướng của anh sau này. Anh James đă kể lại: “Tôi đă tận mắt chứng kiến sự kỳ thị đối với anh ấy, khi chúng tôi đến quầy ăn trưa ở căng tin của trường, nơi đó chỉ có người da trắng. Vừa khi chúng tôi bước vào, tất cả đều im lặng, không ai bảo ai nhưng mọi người đồng loạt đứng dậy và rời khỏi nơi họ đang dùng bữa trưa.”

 

Thời đó, người da đen không được phép đến bất kỳ nơi nào “của người da trắng.” Đó là chính sách “phân biệt chủng tộc” ở Mỹ mang tên “Racial Segregation”, da trắng da đen không có lẫn lộn.

 

Người da đen lên xe bus công cộng, phải ngồi tuốt phía sau và nếu xe bus đông chật người rồi, th́ người da đen phải đứng dậy, nhường chỗ cho người da trắng, bất kể người da đen đó là người già, phụ nữ mang thai hay trẻ em. Ưu tiên hàng đầu ở xă hội thời đó là của người da trắng. Ở những nơi tôn nghiêm hay ở những nơi công cộng cũng thế, đều có những đường đi riêng ra phía sau dành cho người da đen.

 

James Zwerg là một người theo đạo Thiên Chúa, gia đ́nh anh rất sùng đạo, nặng tư tưởng triết học, anh cảm thấy rất tức giận về cách mà người da trắng đối xử với bạn ḿnh và người da đen vào thời điểm đó.

 

Từ đó, James Zwerg thường chung vai sát cánh với người da đen tham gia những cuộc đấu tranh bất bạo động chống lại việc phân biệt chủng tộc. Một lần kia, anh vừa bước vào rạp chiếu phim cùng một người bạn da đen, những người da trắng ở đó đă đánh anh đến bất tỉnh bằng một cái mỏ lết.

 

Không lâu sau đó, trong một lần anh tham gia (Đại Hội B́nh Đẳng Chủng Tộc - The Congress of Racial Equality), trên đường về, chiếc xe buưt có anh và những thanh niên da đen đă bị phục kích, bị đánh bom xăng và bị chặn lại ở Montgomery. Trên xe buưt, James Zwerg là người da trắng duy nhất, anh đă t́nh nguyện là người đầu tiên bước xuống xe và đối mặt với đám đông.

 

Mặc dù nhiều người trên chuyến xe tham gia đại hội (tất cả đều là người da đen ngoại trừ James) bị đánh đập dă man, riêng James Zwerg được “đối xử đặc biệt v́ là kẻ Phản Bội Chủng Tộc”.

 

Lucretia Collins, một người đi cùng xe, kể lại rằng “Sau khi James bị đánh bất tỉnh, thân thể của anh đă bị những người phụ nữ da trắng dùng móng tay cào cấu vào mặt đến nát bấy, máu me be bét. Không dừng lại đó, họ c̣n bế những đứa con nhỏ của họ, những đứa trẻ chỉ khoảng vài tuổi, xúi chúng cùng cào cấu mặt anh ta thêm nữa.”

 

Sau vụ việc, James Zwerg đă bị từ chối đưa đi bệnh viện trong nhiều tiếng đồng hồ. Cuối cùng, James Zwerg được đưa vào viện trong hôn mê và phải ở lại trong bệnh viện hơn 2 ngày để chữa trị.

 

H́nh ảnh thân thể bị đánh đập dă man đầy máu me của anh được báo chí lan truyền nhanh chóng khắp nước Mỹ. Sau khi tỉnh lại, những lời phát biểu của anh trên giường bệnh, đă trở thành động lực thúc đẩy cho sự đấu tranh của người da đen sau này: "Sự phân biệt chủng tộc cần phải được chấm dứt. Nó cần phải bị phá bỏ. Chúng tôi, những người tham gia phong trào đấu tranh cho việc B́nh Đẳng Chủng Tộc sẽ cương quyết tiếp tục đi tới. Chúng tôi chấp nhận bị đánh đập. Chúng tôi sẵn sàng chấp nhận cái chết. Nhưng chúng tôi sẽ tiếp tục đấu tranh."

 

Sau khi được điều trị, James Zwerg bị găy ba đốt ở giữa cột sống, khiến việc tiếp tục tham gia phong trào đấu tranh trở nên vô cùng khó khăn. Sau này, James Zwerg đă trở thành một mục sư làm việc với các cộng đồng nông thôn tại quê nhà Wisconsin. Ông về hưu năm 1993 rồi chuyển đến vùng nông thôn của tiểu bang New Mexico, ông hiện vẫn c̣n sống trong yên b́nh ở số tuổi 86.

 

Những công cuộc đấu tranh đầy máu và nước mắt của dân da đen và những người da trắng đầy t́nh người, mà người Việt đến Mỹ sau này được thừa hưởng, lại được chính họ phỉ nhổ và tuôn ra những lời cay độc, chẳng hạn như họ gọi ông Barack Obama bằng cái tên “Thằng Mọi Đen” mà không hề biết rằng những “Thằng Mọi Đen” như Barack Obama, Martin Luther King hoặc Malcom X đă đóng góp thế nào cho quyền lợi mà họ được hưởng ngày hôm nay.

 

*****

 

- Đúng 100 năm trước, năm 1925, dân số của Hoa Kỳ có khoảng 115 triệu người, trong đó:

 

* hơn 90% dân số là người da trắng,

 

* gần 10% là người da đen,

 

* con số người có gốc Á Châu, gốc Hispanic và gốc dân da Đỏ thật không đáng kể.

- Đúng 50 năm trước, năm 1975, dân số của Hoa Kỳ có khoảng 220 triệu người, trong đó:

 

* khoảng 88% dân số là người da trắng,

 

* khoảng 11% là người da đen,

 

* con số người có gốc Á Châu, gốc Hispanic và gốc dân Da Đỏ vẫn chưa đáng kể, rơi vào khoảng chưa tới 1% trên tổng dân số, tương đương với khoảng 2 triệu người.

- Theo thống kê mới nhất, vào tháng 7 năm 2025, dân số của Hoa Kỳ đă vọt lên 342 triệu người. Chỉ trong 50 năm tính từ ngày người Việt đầu tiên đặt chân đến nước Mỹ, dân số Hoa Kỳ tăng vọt chóng mặt, từ 220 triệu lên đến 342 triệu, hơn 122 triệu người, trong đó:

 

* dân da trắng thuần chủng đă teo lại với tỷ lệ vô cùng thảm hại ở mức 58%,

 

* tỷ lệ dân da đen tăng lên khá hơn một chút ở mức 12.6%,

 

* tỷ lệ dân gốc Á gia tăng đáng kể ở mức 6.7%,

 

* riêng tỷ lệ người Hispanic tăng vọt từ mức chưa tới 0.6% vào năm 1975 lên tới 20%,

 

* chưa dừng lại đó, tỷ lệ con lai “xuất hiện đột ngột” ở mức 2.5% nghĩa là khoảng hơn 8 triệu rưởi đứa trẻ mang 2 ḍng máu ở Mỹ.

 

Đó chính là lư do đàng sau hậu trường chính trị, “những nhóm người da trắng thuần chủng” lên tiếng báo động khẩn cấp theo từng tháng ngày trôi qua, tính từ thời của cố tổng thống Ronald Reagan. Vào thập niên 2000, người ta thấy xuất hiện phía sau những khẩu hiệu kêu gào đấu tranh chính trị của dân da trắng, luôn kèm theo cái chủ thuyết gọi là “the Great Replacement Theory – Chủ Thuyết Thay Thế Vĩ Đại”.

 

Chính quyền của tổng thống đương thời và cái thế lực da trắng thuần chủng hậu thuẫn phía sau, đă đổ lỗi và lên án cho các chính sách dễ dăi trong vấn đề nhập cư dười thời chính các quyền của đảng Dân Chủ, đă mang lại cái tệ nạn thê thảm khiến cho tiếng nói và quyền lực của dân da trắng yếu dần như hiện nay. Mà thật thế, nếu nh́n vào những năm dưới thời các tổng thống của đảng Dân Chủ, số người được nhập cư vào Mỹ qua nhiều dạng khác nhau, gia tăng rất đáng kể, trong đó, người Việt được hưởng cái món quà vô giá này thật không hề nhỏ.

 

- Trong ṿng 5 năm đầu tiên sau khi miền Nam thất thủ, 1975 – 1980 số người Việt tỵ nạn được chính phủ Mỹ chấp nhận cho nhập cư rơi vào khoảng 130 đến 140 ngàn người.

 

- Nhưng sau những đợt “vượt biên tỵ nạn, H.O và ODP” từ năm 1980 đến 2000, con số người Việt được nhập cư vào Mỹ tăng vọt lên gần 1.2 triệu người.

 

- Rồi từ thập niên 2000 đến nay, tổng dân số người Việt “chính thức được nhập cư vào Mỹ” lên đến hơn 2.2 triệu người. Con số 1 triệu người gia tăng đó, hầu hết thuộc dạng gia đ́nh, cha mẹ, vợ chồng, anh em và bà con bảo lănh. Một số khác thuộc diện du học được bảo lănh ở lại làm việc, rồi lập gia đ́nh, sau một thời gian th́ được nhập quốc tịch.

 

Điều này chứng tỏ rằng, người dân Việt được rất nhiều nguồn lợi đến từ các chính quyền của đảng Dân Chủ, nhất là việc được “chính thức nhập cư” như đa số người Mỹ gốc Việt Yêu Trump thường tự hào tuyên bố. Họ hả hê khoe khoang thành tích “nhập cư đúng thủ tục” ở các chiến dịch truy lùng và trục xuất của chính quyền đương thời, rồi quay lại cắn vào bàn tay của những người đă giúp họ. Họ ăn quả, rồi hănh diện và tự hào … chặt đi những cái cây đă cho họ, cho gia đ́nh họ, cho con cháu họ trái.

 

Cái đại nạn mà dân da trắng cực đoan đề cập đến qua cái gọi là “the Great Replacement Theory” kể trên, được sự đứng mũi chịu sào của chính quyền hiện nay. Nó thực sự không ǵ khác hơn là chủ trương Đem Nước Mỹ Trở Lại Cho Người Da Trắng, bằng cách truy lùng, bố ráp và trục xuất gần như là xả láng để ... trước khi quá trễ.

 

Sự tăng vọt kinh khủng trong 50 năm qua của dân Hispanic cần phải được nhổ đi trước, sau đó sẽ là các sắc dân da màu khác. Dưới cái nh́n của những người da trắng cực đoan và của chính quyền hiện nay, chắc chắn sẽ đem lại những tác hại vô cùng lớn lao đến cộng đồng của dân nhập cư, trong đó lẽ đương nhiên có cả dân Mỹ gốc Việt, nhưng đa số “Người Việt Nhập Cư Đúng Thủ Tục” ở Mỹ hiện nay, không thể và không hề nh́n ra được điều đó.

 

Họ Hô Hào.

 

Họ Ủng Hộ.

 

Họ Cổ Súy cho những chính sách có ảnh hưởng tai hại đến chính họ và con cháu họ nhiều nhất, một cách … vô tư, trong đó những tiếng nói của đám da trắng cực đoan lại được họ ca tụng … hùng hồn nhất.

 

Không ǵ rơ ràng cho bằng việc chứng kiến đám “Người Việt Nhập Cư Đúng Thủ Tục” vận động kéo nhau đi than khóc và cầu siêu cho hương hồn của anh da trắng vừa bị ám sát chết tuần rồi. Chẳng lẽ họ thiếu kiến thức đến độ không biết tí ǵ về quan điểm và hướng đi của những người da trắng cực đoan như anh này hay sao? Chẳng lẽ họ không đủ khả năng tiếng Anh để hiểu được ư nghĩa của những câu mà đám da trắng mỗi khi cờ quạt kéo nhau xuống đường hô hào: “White men – Fight back” là ǵ hay sao nhỉ?

 

*** Tôi vẫn c̣n nhớ trong một lần người Việt cờ quạt kéo nhau xuống đường ủng hộ tổng thống Trump của họ ở khu Huntington Beach năm nào. H́nh ảnh được quay lại cho thấy, một đám đông người Việt xúm lại, hổ báo tấn công chiếc xe của một anh Mễ, bỗng có một người da trắng lái xe chạy ngang, anh ta chạy chậm lại, rồi hét rất lớn vào đám người Việt cờ quạt ở đó câu này: “You’ll be f*cking next.” Nhưng tuyệt nhiên không một ai thèm để ư.

 

Bảo đảm sau này, khi họ trở thành nạn nhân kế tiếp của chính sách “Làm Sạch và Tẩy Sạch” đó, chưa chắc họ có thể ngộ ra được câu cảnh báo “You’ll be f*cking next” đó có ư nghĩa ǵ!

 

 

Phạm thanh Giao

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính