Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa

Ai c̣n nhớ... Ai đă quên…

53 năm mùa Hẻ Đỏ Lửa 1972

Ốc Đảo Bị Bỏ Quên!

 

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

 

(tức Trận Chiến để đời của Tiểu Đoàn 88 BĐQ Biên Pḥng Dakpek, Kon tum trong 57 ngày đêm)

 

 

20.- Kiện Hàng Đạn Pháo Binh 105 Thả Dù Phát Nổ:

 

Ngày N+22: Địch vẫn pháo kích khá mạnh mẽ, trong đó có cả súng Cối 60 và 81 ly của ta nữa. Ta vẫn phản pháo như thường lệ.

 

Địa điểm đặt pháo của địch ở phía Bắc Căn Cứ, nơi mà Đại Úy Tâm đột kích hôm đó tới nay coi như im lặng hoàn toàn.

 

Đó cũng là điều đỡ lo cho Căn Cứ, v́ nơi đó nh́n thấy được hết chiều dọc của phi đạo Caribou, và dễ dàng pháo khống chế phi đạo này mỗi khi có phi cơ lên xuống.

 

Trong ngày, cũng có một phi vụ thả dù đạn Pháo Binh 105 ly, nhưng rơi về phía Tây của Căn Cứ và cũng khá xa, cho nên không thể lấy về được, đành phá hủy bằng cách bắn súng Cối 81 ly vào nơi đó.

 

Đạn 81 ly cũng gần hết, nên ta không dám bắn tối đa đạn vào kiện hàng, mà chỉ bắn vài chục quả nhằm tiêu diệt bọn Vẹm, ḅ ra kiếm ăn kiện hàng đó mà thôi.

 

V́ theo suy đoán, có thể bọn chúng tưởng rằng: chiếc dù thả lạc đó là thực phẩm gạo muối, giống như các kiện hàng gạo muối do trực thăng đă thả lầm trong ngày N+17.

 

Hoặc lại có thể là kiện hàng đạn Cối 60 v à 81 ly, thả lạc giống như ngày N+19 vừa qua… Hay ít ra là bọn chúng cũng cắt được một số vải của cây dù, để làm chăn mền vậy.

 

Tuy nhiên, được báo cho biết kiện hàng đó toàn là đạn Pháo Binh 105 ly, th́ không cần phá hủy cũng không sao, v́ Vẹm đâu có Pháo Binh 105 ly mà xử dụng loại đạn này…

 

Không ngờ… kiện hàng đó sau này đă giết chết 18 lính, và làm bị thương 21 lính khác, toàn là lính Thượng thuộc Đại Đội Chỉ Huy Công Vụ của Tiểu Đoàn.

 

Đây là một cái tang chung cho Căn Cứ, v́ trong cuộc chiến mà Tiểu Đoàn 88 BĐQ Biên Pḥng, tức Căn Cứ Dakpek, bị địch tấn công bao vây và pháo kích liên tục 57 ngày đêm, mà số binh sĩ chết cũng không bằng lần nổ kiện hàng đạn pháo 105 ly này:

“Số là sau khi bị địch bao vây đến sáng ngày N+57, lúc 12 giờ trưa máy bay B.52 đến bỏ 4 Box chung quanh Căn Cứ và Chi Khu Dapek, coi như khu vực được giải tỏa, v́ không c̣n một bóng dáng nào của quân Việt Cộng bao vây cả.

 

“Nhưng liên tiếp cả tháng sau, mỗi ngày đều có máy bay đến thả dù tiếp tế đạn dược và thực phẩm cho Căn Cứ.

 

“Trong khi thả, có một kiện hàng gồm đạn M.16 và M.60, cùng một kiện hàng loại đạn Carbine và Colt 45, rơi gần kiện hàng đạn Pháo Binh 105 ly đă thả lạc trong ngày N+22 nói trên.

 

“Trưởng toán đi lấy hàng thả dù bây giờ là một Trung Sĩ cải tuyển người Thượng, tên Stung-Kon thay thế Thiếu Úy Ṭng và Trung Sĩ I Đức đă chết.

 

“Hắn ta báo cáo về cho biết kiện hàng đạn 105 ly bị thả lạc đó… nay lún khá sâu xuống đất. Nhưng nh́n rơ th́ thấy c̣n nguyên, có thể mang về Căn Cứ cho Pháo Binh xử dụng được.

 

“Lệnh từ BCH Tiểu Đoàn bắt buộc hắn phải kiểm tra kỹ, nếu không thể mang về được, th́ cho người trở về Căn Cứ lấy chất nổ đem ra phá hủy kiện hàng 105 ly đó. Hoặc t́m cách rào lại và đánh dấu nguy hiểm, để dân làng đi vào rừng kiếm củi đừng đến gần.

 

“Hắn cả quyết là có thể mang về được. Nhờ vùng đó đất khá bằng phẳng, lại có đường ṃn đến gần kiện hàng, nên dùng xe GMC của trại mang về dễ dàng.

 

“Thế là chiều tối hôm đó, số đạn pháo binh nói trên, và hai kiện hàng loại đạn M.16 và M.60 cùng đạn Carbine, đạn Colt 45, được đem về tạm chất tại sân cờ. Sáng mai sẽ chuyển các loại đạn đó… sang đồi của Pháo Binh và kho đạn ở đồi Đại Đội 2, v́ xe không thể đến các nơi đó được.

 

Sáng ngày hôm sau, toán binh sĩ được điều động ra đó để ngồi lựa phân biệt các loại đạn M.16, đạn Carbine và đạn Colt 45 cùng M.60, bởi v́ khi thả dù xuống các thùng đạn bằng gỗ bị bể, vỡ tung ra.

 

“C̣n các thùng đạn bằng kim loại th́ méo mó văng đạn ra ngoài, các binh sĩ phải hốt tất cả các loại đạn vung văi dưới đất đó, bỏ vào trong xe chở về để phân loại sau.

 

“Các thùng gỗ của kiện hàng đạn Pháo Binh 105 ly cũng bị bể, các binh sĩ phải ôm từng trái đạn chất đống hồi đêm, nay chia nhau mỗi anh vác một hoặc hai trái đem về đồi Pháo Binh cách đó khoảng gần 100 thước.

 

“Nhưng trong lúc chia nhau vào lấy đạn vác lên vai, một anh lính Thượng bị vuột tay, khiến một trái đạn rớt vào trong đống đạn bị va chạm mạnh, làm cả đống đạn phát nổ tức khắc… kèm theo nhiều tiếng la thê thảm. Tất cả mọi quân nhân tại đó đều ngă rạp.

 

“Toán lính đứng bên đống đạn Pháo Binh coi như không c̣n ai sống sót, và cũng không t́m được h́nh hài nguyên vẹn, v́ đầu, ḿnh, tay chân, ruột gan, phèo phổi bay văng tứ tung xa hàng 50 thước chung quanh cột cờ.

 

“Toán ngồi lựa loại đạn nhỏ gần đó cũng vừa chết vừa bị thương không chừa một ai.

 

“Thật là kinh hoàng và khủng khiếp vô cùng! Có điều đáng ngạc nhiên là cột cờ không hề bị găy, lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ vẫn bay phất phới.

 

“Đến chừng cho hạ xuống nửa cột cờ để tang cho những người vừa tử nạn, mới phát giác được “một tṛng con mắt” với máu đă khô c̣n dính trên lá cờ.

 

“Sợ rằng v́ cái chết thảm thương của đồng đội, mà có khi là có cả bà con của những lính Thượng c̣n lại, khiến họ phẩn uất nổi loạn chăng?

 

“Mà nếu họ nổi loạn th́ mấy chục SQ, HSQ, và binh sĩ người Kinh trong trại, sẽ bị chúng trói gô dâng nạp cho Việt Cộng th́ xong đời. Hoặc họ nổ súng giết chết hết rồi theo V.C cũng nên?

 

“Tiểu Đoàn có đánh Công Điện “Thượng Khẩn”, yêu cầu BCH/BĐQ/QK2 cử phái đoàn điều tra vụ nổ, đồng thời gởi các toán Chiến Tranh Chính Trị xuống Căn Cứ để trấn an tinh thần binh sĩ.

 

“Nhưng lúc đó t́nh h́nh tại Kontum rất nguy ngập nên không được thỏa măn. BCH/BĐQ/QK2 chỉ khuyên Tiểu Đoàn phải tự lo liệu mọi việc trấn an mà thôi.

 

“Để giải quyết cấp thời… BCH Tiểu Đoàn đă phải nhanh chóng phát thực phẩm, gạo muối, khá nhiều cho gia đ́nh các binh sĩ bị chết và bị thương.

 

“Lại lo chôn cất các xác chết tại băi tập hợp, nơi đă chôn các SQ và HSQ cũng như binh sĩ bị tử trận… trong cuộc tấn công bao vây của Việt Cộng vừa qua.

 

“Đồng thời làm báo cáo cho số người chết là tử trận v́ đạn pháo của V.C, và được truy thăng một cấp, để gia đ́nh họ được hưởng tiền tử tuất”.

 

Trở lại trận đánh với Ngày N+23 và 24: Hai ngày liên tiếp Căn Cứ được thả dù 4 kiện hàng đạn súng Cối 60 ly và 81 ly, v́ rất cần để phản pháo lại địch quân.

 

Cũng may là 4 dù tiếp tế đó đều rớt bên trong hàng rào của Căn Cứ, nên ta nhận được đầy đủ.

 

Nhịp độ pháo kích hàng ngày của họ cũng có phần giảm sút, chỉ khi có thả dù th́ họ mới pháo nhiều hơn, nhưng các loại 120 ly, 122 ly hầu như không c̣n bị pháo nữa.

 

Ngày N+25: Ta được thêm một dù tiếp tế lương tươi, lần này C.130 cất cánh từ Sài G̣n.

 

C̣n hai xác chết của Thiếu Úy Ṭng và Trung Sĩ I Đức đă dậy mùi, mà trực thăng th́ không có để chở về nhà xác ở Pleiku.

 

Trong khi đó th́ SQ Truyền Tin của đơn vị nghe lóm được trên hệ thống truyền tin của Quân Đoàn II, cho biết là Căn Cứ Charlie của Tiểu Đoàn Nhảy Dù đang bị địch tràn ngập.

 

T́nh h́nh tại Daktô nơi có BTL/Sư-Đoàn 22 BB trấn giữ đang rất nguy ngập. V́ vậy mà rất khó ḷng có trực thăng tản thương cho ta được.

 

Đêm hôm đó đành phải chôn xác Thiếu Úy Ṭng, và Trung Sĩ I Đức bên cạnh mộ của Thiếu Úy Hà và Thượng Sĩ I Nê, trong nỗi đau ḷng chung của mọi người!

 

C̣n nhớ Thiếu Úy Ṭng, Thiếu Úy Hà và Chuẩn Úy Vinh, hồi Tết Nhâm Tư 1972 vừa qua, đều chuyền tay nhau đọc một cuốn sách nổi tiếng hơn thập niên về trước.

 

Đó là cuốn “Đời Phi Công” của Nhà Văn Toàn Phong Nguyễn-Xuân-Vinh:

“Ba anh rất mê cốt chuyện, và thán phục về sự học vấn, của Nhà Văn kiêm Nhà Bác Học VN nổi tiếng trên thế giới này.

 

“Có lần họ ao ước, là mong được gặp mặt ông Toàn Phong để thỏa ḷng ngưỡng mộ.

 

“Sự ao ước của họ quả thật là ṃ kim đáy bể, v́ hiện tại nghe đâu ông Toàn Phong là nhà Bác Học của Mỹ, làm việc trong Cơ Quan Không Gian Hoa Kỳ, là một cơ quan mà vấn đề an ninh rất chặt chẽ. “Chính viên Tiểu Đoàn Trưởng hiểu một cách đại lược đă cho họ biết như thế, nhưng anh nào trong bọn họ cũng cho là “biết đâu… rồi sẽ gặp được th́ sao?”...

 

“Không ngờ 37 năm sau, chính Nhà Văn Toàn Phong Nguyễn-Xuân-Vinh, với tư cách Chủ Tịch Hội Đồng Đại Diện Tập Thể Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại, đến chủ tọa buổi lễ Chiến Sĩ Trận Vong tại Thành phố Kỹ Nghệ Xe Hơi Detroit, Michigan, vào ngày 7 tháng 11 năm 2009, do Trung Tâm Điều Hợp Tập Thể Chiến Sĩ VNCH Vùng Trung Bắc Hoa Kỳ tổ chức.

 

“Trung Tâm Trưởng của Trung Tâm Điều Hợp đó, lại là viên Tiểu Đoàn Trưởng của Tiểu Đoàn 88 BĐQ Biên Pḥng, tức Căn Cứ Dakpek khi xưa.

 

“Ông ta đă từng nghe lời ao ước của họ, và cũng đă chôn hai người trong số họ… tại vùng đồi núi Dakpek đau thương, bởi t́nh h́nh bắt buộc.

 

“Mà hỡi ơi! cho đến bây giờ… nắm xương tàn của họ, vẫn c̣n đấy trơ trơ cùng tuế nguyệt.

 

“Lúc sống các anh không thể nào gặp được Nhà Văn kiêm Nhà Bác Học này, nay trong buổi lễ Chiến Sĩ Trận Vong dưới sự chủ tọa của người, và chính viên TĐT trước kia đă đọc điếu văn, chiêu hồn tất cả các chiến sĩ VNCH vị quốc vong thân, trong đó có các anh…

 

“Thôi th́ sống khôn thác thiêng, nay hồn linh các anh được diện kiến như thế, tuy âm dương đôi ngă, nhưng tin chắc cũng được thỏa nguyện phần nào…”

 

Ngày N+26 và 27: Địch chỉ pháo kích cầm chừng bằng các loại đạn 60, 61, 81, và 82 ly, mục đích là quấy rối Căn Cứ, khiến sự sinh hoạt di chuyển của đơn vị phải rất thận trọng.

 

Hễ nghe tiếng “đề-pa” pháo kích của chúng, là tất cả mọi người đang đi lại trên giao thông hào, hoặc gần miệng hầm th́ phải lập tức nhảy vào đó trú ẩn, chờ cho dứt pháo kích rồi lại tiếp tục đi lại.

 

Vấn đề đi lấy nước cũng thế, v́ thỉnh thoảng chúng cũng pháo kích vào địa điểm lấy nước này, nhưng không có thiệt hại nào đáng kể.

 

Bên đồi của Chi Khu ít bị pháo kích hơn, v́ chỉ có một ngọn đồi pḥng thủ với chu vi hẹp, nên các quả đạn pháo thường rơi bên ngoài sườn đồi nhiều hơn là bên trong.

 

Có điều là cho tới ngày hôm nay, họ vẫn ăn toàn là lương khô mà thôi.

 

Ngày N+28+29 và 30: Liên tiếp trong 3 ngày này, Căn Cứ nhận được 3 dù thả tiếp tế gồm 2 dù toàn đạn dược đủ loại.

 

Một dù toàn những bao gạo chỉ xanh, và những thùng “Gạo Sấy”, cũng do C.130 từ Sài G̣n bay đến thả khá chính xác.

 

Cả 3 kiện hàng đều rơi xuống gần phi trường, tuy các thùng đạn có bị méo mó và bị bể, nhưng 80% vẫn c̣n tốt.

 

Các bao gạo tuy cũng có bị bể khá nhiều, nhưng vẫn c̣n dùng được đến 70%.

 

Căn Cứ vẫn cứ báo cáo là bị hư hao đến quá nửa, và tiếp tục xin thêm, v́ đây là hai thứ cần thiết nhất cho sự sống c̣n của Căn Cứ.

 

Có đạn dược để vững tâm pḥng thủ. Có gạo để trấn an ḷng binh sĩ Thượng.

 

Với kiện hàng gạo này, BCH/Tiểu Đoàn cho phát phụ trội cho toàn thể binh sĩ, và gia đ́nh của họ ở trong Căn Cứ.

 

Có thể nói là họ rất mừng rỡ, v́ có gạo là vật liệu cần thiết để họ làm “Rượu Cần”.

 

Nếu là “Gạo Sấy” th́ thời gian làm “Rượu Cần” sẽ nhanh hơn gạo trắng. Rượu Cần coi như thức uống cần thiết lúc nào cũng phải có… của già trẻ gái trai người Thượng.

 

Men để làm rượu, th́ gia đ́nh nào cũng có dự trữ khá nhiều, v́ Câu Lạc Bộ của đơn vị mỗi lần được mua hàng về bán, th́ men rượu và bột ngọt là ưu tiên một, và được gia đ́nh binh sĩ mua hết trong thời gian ngắn mà thôi.

 

Ngoài gạo và gạo sấy ra, họ c̣n làm Rượu Cần bằng bắp, bo bo, lúa ḿ và lúa mạch mà họ thường trồng trong rẫy của họ.

 

Rượu Cần làm bằng các loại hạt bắp, bo bo, lúa ḿ đó có phần ngon hơn là gạo.

 

Nhưng gạo sấy vẫn là thứ làm rượu nhanh và dễ nhất, v́ không phải ủ hoặc ngâm nhiều ngày trong nước, giống như là gạo thường.

 

Tuy trong cảnh chiến đấu sống c̣n, nhưng binh lính người Thượng trong trại vẫn nhịn ăn, để lấy gạo gầy Rượu Cần mà uống cho lên tinh thần.

 

Bởi thế, nếu phát gạo có phần dư thừa cho họ trong lúc này, là nâng cao tinh thần chiến đấu của họ hơn bao giờ hết vậy.

 

Ngày N+31: Có hai chiếc trực thăng chở quân, đến bổ sung quân số cho Tiểu Đoàn BĐQ, và kể cả bên Chi Khu.

 

Nhưng… cho biết là trực thăng sẽ đáp trên Đài Quan Sát của Chi Khu Dakpek, ở đỉnh đồi 1270m.

 

Được biết là một tháng qua, kể từ ngày Dakpek bị tấn công đến giờ, tiền đồn ở cao độ 1270m này do Chi Khu phụ trách vẫn được b́nh yên, tức là không bị tấn công hay pháo kích của giặc Cộng.

 

Nói đúng hơn th́ do địa thế tiền đồn này nhỏ hẹp, đường lên đó có nhiều dốc cao rất khó đi.

 

Chỉ với một Tiểu Đội pḥng thủ trên đó, mà một Đại Đội V.C. tấn công chưa chắc chiếm được, lại c̣n bị tiêu hao nặng nề nữa là đàng khác.

 

C̣n muốn pháo kích lên đó cũng rất trở ngại, v́ pháo 10 quả có khi bị rơi xuống vực thẳm cả 10, chưa chắc lọt được vào bên trong.

 

Có lẽ v́ thế mà V.C để yên cho nó. Cứ 15 ngày th́ Chi Khu cho đổi phiên. Họ cũng đă đổi phiên được một lần.

 

Lần này tuy chưa đến ngày đổi phiên, nhưng được lệnh cùng một Đại Đội BĐQ mở đường lên đó, để giữ an ninh một băi đáp trực thăng duy nhất, mà mỗi lần chỉ đáp được có một chiếc mà thôi.

 

Từ 7 giờ sáng, Đại Đội 1 của Tiểu Đoàn 88 BĐQ Biên Pḥng, đă cùng Địa Phương Quân của Chi Khu Dakpek hành quân lên đỉnh 1270m đó, dọc đường không có chạm địch, v́ ta đạt được yếu tố bất ngờ.

 

Hai nữa là trong khi Đại Đội 1 xuất phát di chuyển, th́ ba hướng c̣n lại, Tiểu Đoàn cho pháo kích tối đa vào những điểm nghi ngờ đóng quân của bọn chúng để đánh lạc hướng.

 

Đến 3 giờ chiều, th́ hoàn tất việc an ninh băi đáp trên đỉnh 1720m, và đă thấy hai chiếc trực thăng chở quân xuất hiện.

 

Chiếc trực thăng thứ nhất đáp xuống, trong khi chiếc thứ hai đang bay ṿng quanh gần đó để chờ tới phiên, th́ pḥng không của địch từ các sườn núi phía bên kia, bắn lên trực thăng tới tấp.

 

Chiếc thứ nhất đáp xuống an toàn, có 8 quân nhân người Kinh bổ sung cho BĐQ nhảy xuống, họ mang theo mấy thùng đựng Pin cho truyền tin, cùng thư từ bưu tín…

 

Trong toán này có Hạ Sĩ Sơn mang máy PRC. 25, báo tin cho Tiểu Đoàn biết là đă xuống băi đáp an toàn.

 

Bên Tiểu Đoàn có cho ba thầy tṛ thuộc toán đặt Sensor do Quân Đoàn II biệt phái, tháp tùng về lại Pleiku để xin hoán đổi toán Sensor khác.

 

Kế đến là chiếc thứ hai đáp xuống, bổ sung lính Địa Phương Quân và Nghĩa Quân cho bên Chi Khu, và cũng có người tháp tùng về Kontum.

 

Không biết chiếc trực thăng nào bị trúng đạn pḥng không, mà Hạ Sĩ Sơn báo cho biết là “chuồn chuồn nó đái trên đầu tôi”, tức là có xăng từ trên trực thăng chảy xuống trúng đầu anh ta.

 

Nhưng hai chiếc trực thăng đă xong nhiệm vụ, và đang bay thẳng về Kontum.

 

Đến khi c̣n thấy lờ mờ ở phía xa, th́ một trong hai chiếc phát nổ. Hạ Sĩ Sơn đang ở trên triền núi cao báo cáo như vậy, v́ y nghe tiếng nổ lớn từ hướng đó, và có ánh lửa phụt lên.

 

Ngày N+32 và 33: Địch vẫn pháo kích như thường lệ, nhưng không có thiệt hại nào đáng kể.

 

Máy bay C.130 do phi công người Đại Hàn, từ Sài G̣n bay đến thả dù tiếp tế một kiện hàng loại đạn Cối 60 và 81 ly, ta nhận được dễ dàng.

 

Nhưng có một kiện hàng thực phẩm tươi lại rơi về phía Tây-Bắc của Căn Cứ cách xa khoảng 3, 4 cây số.

 

Ta có điều động lính ra lấy hàng, nhưng bất thành v́ hỏa lực Đại Liên, Thượng Liên của địch ngăn chặn khá mạnh.

 

Cho đến chiều tối rồi… mà vẫn không lấy được kiện hàng thực phẩm này, trời lại mưa tầm tả, đành pháo Cối 81 ly vào đó để hy vọng có thể phá hủy, rồi báo cáo thất lạc mà thôi.

 

Ngày N+34, 35, 36, 37: Áp lực vây hăm bên ngoài của địch vẫn không sút giảm, ta lại rà máy nghe được tin Tân Cảnh bị thất thủ.

 

Trong những ngày này, Căn Cứ nhận được thêm một kiện hàng thả dù đạn Cối 60 và 81 ly nữa, cùng một dù những loại đạn nhỏ, và một dù tiếp tế thực phẩm tươi do C.130 từ Sài G̣n bay ra thả.

 

Trong kiện hàng thực phẩm tươi này, lại có cả những bích chương ghi “Hoan Hô Chiến Sĩ An Lộc” và các báo Tiền Tuyến, Chiến Sĩ Cộng Ḥa, cùng nhiều Nhật Báo xuất bản tại Sài G̣n, đều có bài viết hoan hô, và ca tụng tinh thần dũng cảm của các chiến sĩ tử thủ An Lộc.

 

Có lẽ đây là kiện hàng thực phẩm tươi dành cho An Lộc, nhưng máy bay C.130 thả dù bốc lầm, rồi thả xuống cho Dakpek chăng?

 

Hoặc v́ Dakpek đánh Công Điện Thượng Khẩn, xin tiếp tế lương tươi mà không thỏa măn được, v́ một dù thực phẩm tươi đă bị máy bay thả lạc mục tiêu trong ngày N+33 vừa qua. Do đó, nay tạm lấy của An Lộc để thỏa măn cho Dakpek cũng nên.

 

Dù sao th́ đường tiếp tế cho An Lộc vẫn gần hơn Dakpek, và Mặt Trận An Lộc lại vang rền khắp thế giới, nên có rất nhiều hội đoàn, đoàn thể của tư nhân, t́nh nguyện đóng góp tài vật lực, nên việc thả dù tiếp tế thực phẩm tươi cho An Lộc rất dồi dào.

 

V́ thế mà san sẽ một ít cho Dakpek đang đói khát… cũng chưa biết chừng?

 

Mọi người trong Căn Cứ đoán già đoán non như vậy, rồi đọc báo và ăn bánh ḿ, với cá hộp Sumaco và Fromage Đầu Ḅ rất ngon miệng.

 

Chẳng thế mà gần một tháng sau, mặc dù Dakpek đă được giải tỏa, ta vẫn c̣n được thả dù tiếp tế thực phẩm tươi, nhưng với những bích chương và báo chí, ca ngợi tinh thần chiến đấu dũng cảm của các chiến sĩ Tiền Đồn Tống Lê Chân, tức Tiểu Đoàn 92 BĐQ Biên Pḥng.

 

Lúc đó, ta mới biết được Căn Cứ Tống Lê Chân cũng đang tử thủ sống c̣n vậy.

Ngày N+38, 39, 40: Lúc này địch vẫn pháo kích, nhưng yếu ớt hơn những ngày trước, trong khi ta lại pháo kích thật nhiều vào những điểm nghi ngờ đặt súng của chúng.

 

Có kiện hàng toàn đạn Pháo Binh 105 ly, kiện hàng toàn gạo sấy, và kiện hàng đạn Cối 60 và 81 ly được thả dù xuống, tất cả đều rơi gần phi trường Caribou, nên ta lấy được dễ dàng.

 

Ngày N+41: Một ngày như mọi ngày, ta vẫn ăn sáng, ăn trưa, ăn tối bằng đạn pháo của bọn Vẹm như thường lệ, nhưng ta trả đũa cũng có phần trội hơn.

 

Đêm này, trại Benhet, tức Căn Cứ Biên Pḥng Bạch Hổ do Tiểu Đoàn 95 BĐQ Biên Pḥng trấn giữ, bị giặc Cộng tấn công có 10 xe tăng T.54 yểm trợ.

 

Liên tiếp nhiều ngày sau nữa, cũng bằng T.54 và đặc công tấn kích, nhưng Tiền Đồn Benhet vẫn giữ vững. Ta c̣n bắn cháy 5 chiếc T.54 của chúng.

 

 

Tại Tiểu Đoàn 95 BĐQ Biên Pḥng lúc đó có Trung Tá Lê-Chữ, cùng Trung Tá Lê-Thành-Long, và BCH cấp Liên Đoàn nhẹ đến yểm trợ.

 

Hai vị Trung Tá này có dùng máy Siêu Tần Số liên lạc với Tiểu Đoàn Trưởng Dakpek, để thông báo t́nh h́nh cùng nhau.

 

Trung Tá Lê-Chữ từng là Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 32 BĐQ, đóng ở Quận B́nh Minh thuộc tỉnh Cần Thơ, và Trung Tá Lê-Thành-Long (hiện ở Minesota) từng là Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 42 BĐQ, tức Tiểu Đoàn Cọp Ba Đầu Rằn đóng ở Cầu Rạch Ngỗng, Cần Thơ, nên có thừa khả năng giáng cho giặc Cộng một đ̣n chí tử, làm bỏ xác 5 chiếc tăng T.54 trong ṿng rào pḥng thủ của Căn Cứ Benhet như đă nêu trên.

 

Ngày N+42, 43, 44, 45, 46: Địch vẫn pháo kích cầm chừng, ta phản pháo lại với số lượng nhiều hơn.

 

Hầu như ngày cách ngày, Căn Cứ đều có thả dù tiếp tế đạn dược, thuốc men, gạo muối.

 

Hễ dù tiếp tế nào rơi ở phía Tây của Căn Cứ, cách xa từ hai cây số trở lên, th́ không thể lấy đươc.

 

Kiểm điểm từ trước đến giờ, ta đă mất vào vùng phía Tây đó đến 6 dù, mà đa số lại là những dù đạn Cối 60 và 81 ly.

 

Cũng v́ vậy mà ta bị “gậy ông đập lưng ông”… bằng chính đạn Cối 60 và 81 ly của ta khá nhiều!!

 

Ba hướng c̣n lại là Bắc, Nam, và Đông coi như ta đă làm chủ t́nh h́nh. Thỉnh thoảng cũng có tiếng pháo kích “đề-pa” từ các hướng Bắc và Đông, nhưng sau khi ta phản pháo lại, th́ chúng im hơi.

 

Đến vài ngày sau, mới lại nghe tiếng “đề-pa” pháo rải rác ở những nơi đó, nhưng t́nh h́nh mỗi ngày một sáng sủa hơn lên.

 

C̣n phía Nam th́ có mấy làng Thượng nằm sát Chi Khu, nhất là làng Pleibom có Địa Phương Quân và Nghĩa Quân chiến đấu rất hăng hái, nên địch cũng khá e dè, không dám đặt súng ở vùng đó…

 

Trong thời điểm này, ta cũng được thêm một dù thực phẩm tươi, cũng với những câu khẩu hiệu “Hoan hô chiến thắng An Lộc, Hoan hô những chiến sĩ anh hùng An Lộc”.

 

Thượng Sĩ Bảng cũng có liên lạc được với Mohawk trong ngày thứ N+45, và nhờ nó bay quan sát ṿng quanh Căn Cứ.

 

Mohawk cho biết là không thấy có hầm hố mới, và bọn Vẹm cũng không bắn lên phi cơ nữa.

 

Sau đó th́ hắn chào từ giă và bay thẳng, ta không c̣n liên lạc được nữa, mặc dù thỉnh thoảng vẫn c̣n nghe tiếng động cơ Mohawk bay ở phía Hạ Lào.

 

Từ Ngày N+47 đến N+52: Trong thời gian này ta được C.130 cất cánh từ Sài G̣n, bay đến thả dù tiếp tế đạn dược, gạo muối dồi dào.

 

Đa số dù thả, ta đều lấy được, tuy cũng phải vất vả v́ đạn pháo kích của lũ Vẹm.

 

Ngày N+53: Truyền Tin của Tiểu Đoàn cho biết, V.C. bắt đầu tấn công Căn Cứ Biên Pḥng Tống Lê Chân, do Tiểu Đoàn 92 BĐQ Biên Pḥng trấn giữ ở Vùng III Chiến Thuật. Ngày này không hiểu sao địch lại im hơi lặng tiếng, không pháo kích vào Dakpek quả nào?

 

Từ Ngày N+54 đến N+56: Hỏa lực pháo kích của địch vẫn có trở lại, từ sáng trưa chiều tối, nhưng số đạn pháo vào Căn Cứ và bên Chi Khu cũng ít dần.

 

Trái lại, đạn Pháo Binh 105 ly của ta, lại bắn tối đa vào những hóc núi ven rừng, cách xa trại năm bảy cây số, và đạn Cối 81 ly th́ bắn khá nhiều ở tầm ngắn hơn.

------------------------------------------

21.- 4 Box B.52 Kết Liễu

Trận Vây Hăm Của Việt Cộng.

 

Ngày N+57: Buổi sáng sớm địch vẫn c̣n pháo vào Căn Cứ, lần này tiếng “đề-pa” từ 3 hướng Đông, Bắc và Tây của Căn Cứ khoảng vài chục quả loại 82 ly, và có một vài quả 81 ly xen lẫn.

 

Đến độ 11 giờ trưa, Bộ Chỉ Huy BĐQ/QK2 thông báo bằng hệ thống Siêu Tần Số cho biết:

“Lúc 12 giờ trưa sẽ có B.52 thả bom gần Căn Cứ. Tiểu Đoàn phải mở máy trực với phi cơ, để kịp thời cho tất cả mọi người ra khỏi hầm trú ẩn trước khi thả bom.

 

“Đó là để tránh bị sức dồn ép sẽ làm tức ngực, hoặc bị hộc máu nếu ta c̣n ở trong hầm”.

 

Đến gần 12 giờ trưa, th́ th́nh ĺnh hệ thống máy PRC. 25 của ta nhận được tin bằng tiếng Mỹ, rằng tất cả binh sĩ và gia đ́nh phải ra khỏi hầm ngay lập tức, chừng 3 phút nữa sẽ có B.52 thả bom sát ngay Căn Cứ.

 

BCH Tiểu Đoàn liền thông báo cho Chi Khu Dakpek nguồn tin trên, và ra lệnh mọi người phải ra khỏi hầm trú ẩn.

 

Đúng 3 phút sau… th́ nghe có tiếng phi cơ bay rất cao, và trời ơi… một Box B.52 thả xuống phía Tây Căn Cứ cách Đồi Đại Đội 3, Đồi Tiền Đồn Đại Đội 3, và Đồi Chỉ Huy Công Vụ chưa đầy một cây số, nơi mà trước đây, Mohawk đă từng báo cáo là địch đào hầm hố rất nhiều.

 

Hàng loạt tiếng nổ long trời lỡ đất, kéo dài rất lâu mới chấm dứt. Khói đen lẫn đất đá bay mù mịt cả một góc trời.

 

Tất cả mọi người đều đứng trên mặt hầm vỗ tay reo cười khoái chí. Lại tiếp tục có tiếng nổ hàng loạt dài, cũng long trời lỡ đất, khói bay mù mịt ở sườn phía đông cách Căn Cứ chừng một cây số.

 

Tiếng reo ḥ vui mừng cũng vang động khắp cả Tiểu Đoàn, Chi Khu, và dân chúng trong các làng Thượng tử thủ kế Chi khu.

 

Thế rồi Box B.52 ở hướng Bắc Căn Cứ lại vang lên, và cuối cùng là một Box ở phía Nam hơi xa, v́ có mấy làng Thượng gần đó.

 

Tất cả 4 Box B.52 này đều đánh vào mục tiêu đúng như Tiểu Đoàn đă xin với ông John P. Vann trong những ngày đầu địch tấn công.

 

Có lẽ đây là lần đầu tiên, binh lính và dân chúng ở vùng Dakpek này, mới thấy rơ ràng trước mắt cảnh Bom B.52 trải thảm một cách kinh hoàng!

 

Trong hai trận Việt Cộng tấn công vào Dakpek trước đây, chỉ nghe thuật lại là có biệt kích quân nhảy dù xuống tiếp cứu, chứ không nghe có sự hiện diện của B.52.

 

Lần này, mọi người mới mục kích rơ được – một phần nhỏ nào – về sức mạnh của Không Lực Hoa Kỳ…

 

Vừa chấm dứt tiếng nổ của Box B.52 cuối cùng, và chờ cho tiếng phi cơ bay đi xa, lập tức vợ con binh sĩ trong trại, trong Chi Khu, và dân chúng trong các làng Thượng gần Chi khu, đều chạy ùa ra những cánh rừng chung quanh vùng Dakpek.

Họ thi nhau chạy như thế là có hai mục đích:

- Một là t́m đến hàng chục dù thả lạc ngoài Căn Cứ, để kiếm thực phẩm, gạo, muối, lương khô, vải dù, giây dù, vv…

 

- Hai là ra thăm lại “cái rẫy” của họ, mà gần hai tháng qua đă bỏ phế, để thu hoạch những hoa màu c̣n sót lại. Nhất là đào những ché rượu chôn dấu ở đó, để đem về tối nay uống rượu mừng “Ông Cộng” đă bị chết hết.

 

Căn Cứ cũng lập tức cho 3 Trung Đội ra lục soát ba hướng Đông, Tây, và Bắc để t́m chiến lợi phẩm.

 

Kết quả là thấy xác Việt Cộng chết văng tứ tung, đầu, ḿnh, tứ chi không c̣n nhận dạng được nữa.

 

Nhiều súng cộng đồng và cá nhân cũng bị cháy cong queo. Có cả son, nồi, cũng bị bể thành nhiều mảnh.

 

Tóm lại là không c̣n một móng V.C nào nữa cả. Họ đă bị vùi chôn dưới hàng mấy chục hố bom B.52, mà hố nào cũng rộng khoảng gần 10 thước đường kính, và sâu hút.

 

Ta chỉ thâu được một súng B.40, và một AK.47 c̣n nguyên vẹn mà thôi.

 

Giá mà sau khi… xin với ông John Paul Vann 4 Box B.52 từ ngày đầu địch tấn công, và được Bom B.52 trải thảm liền ngày hôm sau, th́ giặc Cộng đă bị tiêu diệt hết…

 

Căn Cứ sẽ không bị chết một cách oan uổng thêm những Chuẩn Úy Vinh, Thiếu Úy Ṭng và Trung Sĩ I Đức nữa…

 

Cũng như làm ǵ… có tiếp tế thả dù rất tốn kém. Làm ǵ… có kiện hàng 105 ly thả lạc, để rồi sau đó giết chết 18 lính thượng một cách oan uổng tại sân cờ!

 

Làm ǵ… có chiếc trực thăng bị nổ trên không, theo như lời của Hạ Sĩ Sơn báo cáo… là “Chuồn chuồn nó đái trên đầu tôi”.

 

Và… cũng biết đâu, dân làng lại bị chết thêm ít nhiều ǵ nữa, trong 57 ngày đêm tên bay đạn lạc đó!...

 

Đây có phải là định mệnh oan nghiệt cho những tử sĩ, và những dân lành vô tội này chăng?

 

V́ 4 Box B.52 đối với ông John P. Vann là… nằm trong quyền định đoạt của ông kia mà.

 

Ông chỉ ra lịnh, là B.52 từ Thái Lan sẽ thi hành nhiệm vụ ngay tức thời. Thế mà măi tới ngày thứ 57 mới có B.52 trải thảm…

 

Rồi th́… đến trưa ngày thứ 57 mà B. 52 mới trải thảm đó, Sĩ Quan Truyền Tin lại rà được tin:

Bọn Vẹm đă bao vây tỉnh Kontum bằng mấy Sư Đoàn, và rất nhiều xe tăng T.54 cùng tham chiến.

 

Hằng mấy tuần lễ liên tiếp sau đó, mặc dù Dakpek đă được giải tỏa, nhưng không có chiếc trực thăng nào đến thăm trại cả.

 

Có lẽ v́ t́nh h́nh Kontum đang quần thảo sống c̣n với bọn Vẹm, cho nên các phương tiện không yểm phải dành hết cho mặt trận này.

 

Việc thả dù tiếp tế đạn dược, thực phẩm tươi, vẫn được các phi cơ C.130 xuất phát từ Sài G̣n bay đến thi hành nhiệm vụ.

 

Căn Cứ Dakpek lại có dịp dùng thực phẩm tươi của Tống Lê Chân, theo như những bích chương và báo chí, hoan hô tinh thần chiến đấu anh dũng, của các chiến sĩ Tiền Đồn Biệt Động Quân Biên Pḥng Tống Lê Chân bất khuất…

 

Măi đến ngày 15 tháng 6, mới có trực thăng đến Dakpek, và từ đó, mọi sinh hoạt b́nh thường trở lại cho đến năm 1974, Dakpek bị Tăng T.54 của V.C. cày nát, và ta mất vĩnh viễn Căn Cứ khá trọng yếu này.

-----------------------------------------

 

22.- Đôi Ḍng Tưởng Nhớ và Kết Luận.

 

Với tư cách là người chịu trách nhiệm chỉ huy chiến đấu 57 ngày đêm – chống lại trận đột kích, bao vây, pháo kích, và tiêu hao lực lượng pḥng thủ của Việt Cộng – tại Căn Cứ của Tiền Đồn Biên Pḥng Dakpek, từ ngày 18-3-1972 đến ngày 14-5-1972; kẻ viết bài này xin nghiêng ḿnh, và thắp nén hương ḷng tưởng nhớ đến Sĩ Quan, Hạ Sĩ Quan, và Binh Sĩ Thượng cũng như Kinh tại Tiền Đồn này, đă hy sinh anh dũng đền nợ quốc gia!

 

Hỡi ơi! sau 38 năm dài ṛng ră, biết bao sự vật đổi dời, thế mà các bạn vẫn phải “hồn tử sĩ gió ù ù thổi”, nơi góc núi ven rừng cực bắc Kontum…

 

Nhất là các bạn Hà, Nê, Ṭng, Đức… sau khi vùi nông một nấm, trong băi tập họp của Căn Cứ nêu trên, mà cho đến giờ này vẫn c̣n nằm tại đó… đ́u hiu cùng nắng sớm mưa chiều!

 

Và… 5 vị Hạ Sĩ Quan làm cố vấn cho các làng Thượng kia, đă chết hoặc mất tích ngay buổi đầu nổ súng… cùng Trung Sĩ Thanh bị bắt làm tù binh, không biết giờ đây sống thác thế nào…

 

Xin nhận nơi đây một lời nhớ thương và cầu nguyện:

- Nếu c̣n sống xin được b́nh an, thân tâm thường lạc.

 

- Nếu đă bỏ ḿnh nơi chiến địa, hay trong ngục tù đau thương của Cộng Sản, xin hồn linh sớm về cơi thiên đàng!

 

- C̣n bạn Nguyễn-Văn-Vinh nữa, xác thân đă được gia đ́nh đắp điếm, mồ yên mả đẹp, và với tấm ḷng chân thật hiền ḥa, luôn hướng về Phật pháp, chắc giờ này linh hồn cũng được ḥa nhập vào cơi hư vô.

 

Rồi... đến năm 1974, Việt Cộng đă dùng chiến xa san bằng Dakpek.

 

Lại thêm một số sĩ quan, hạ sĩ quan, binh sĩ Thượng-Kinh, thuộc Tiểu Đoàn 88 Biệt Động Quân Biên Pḥng, có nhiệm vụ trấn giữ Căn Cứ này, cùng Chi Khu Dakpek và những thường dân vô tội, phải phơi xác ngay tại hầm trú ẩn, hoặc nơi chiến đấu của ḿnh!

 

Viên Tiểu Đoàn Trưởng sau cùng là Thiếu Tá Nguyễn-Ngọc-Di, cùng toàn bộ các cấp thuộc quyền c̣n sống sót, đều bị bắt làm tù binh và bị áp tải vô cùng gian khổ, từ đó theo đường ṃn Hồ Chí Minh, ra tận các trại tù ngoài Bắc, đến Hoàng Liên Sơn núi rừng giá buốt âm u…

 

Cuối cùng th́:

- Đất nước loạn ly…

- Ngày 30-4-1975 lại đến…

- Cộng Sản Bắc Việt cưỡng chiếm Miền Nam…

- Chính thể Việt Nam Cộng Ḥa sụp đổ…

- Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa bị bức tử…

- Người sống th́ tang thương…

- Kẻ chết th́ xiêu mồ lạc mả…

 

Cả một triệu quân hùng dũng thưở xưa, nay đành phải rẽ nghé tan đàn, mỗi người một nẻo trên bước đường đất khách lưu vong… với tóc bạc da mồi, đành ngậm ngùi thương cho cảnh nước mất nhà tan… mà:

“Phong trần đến cả sơn khê,

 

Tang thương đến cả hoa kia cỏ này” (Cung Oán Ngâm Khúc).

 

Xin các bạn quân nhân đă sống, hoặc đă từng liên quan chiến đấu… trong thời điểm của 57 ngày đêm tử thủ tại Dakpek đó, nếu đọc được bài viết “Ốc Đảo Bị Bỏ Quên” này, xin liên lạc về tác giả với Email: Nhathong@Sbcglobal.net để trước là chúc mừng nhau c̣n sống sót đến bây giờ, sau là xin góp lời hoàn chỉnh hơn cho bài viết, v́ trí nhớ của tác giả c̣n thiếu sót ít nhiều./.

 

 

Michigan, ngày 14 tháng 5 năm 2010

Nhật Hồng Nguyễn-Thanh-Vân

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính