Xin gửi LỘ TR̀NH Dân chủ hóa của CPPĐ VNCH gửi BCT đảng CSVN

 

“Nhóm tự xưng Chánh phủ pháp định

Không có tư cách ǵ đại diện cho

NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA VIỆT NAM CỘNG H̉A”

 

Nguyễn Nhơn

 

 

Sự thể chẳng đặng đừng phải lên tiếng

 

44 năm nay trí thức trong ngoài nước

thỉnh thoảng vẫn dâng

“kiến nghị - thơ ngỏ - tuyên cáo XIN - CHO”

tới đảng và nhà nước việt cọng

Xin hoài mà đảng đếch cho

Mà các vị cứ mặt mo xin hoài

Tự xưng là chánh phủ pháp định VNCH

Lại đi gởi “Đề nghị” cho bộ cá tra việt cọng

Quư vị không thấy hỗ thẹn sao?!

Bất kể quư vị dùng cho cái gọi là

“Lộ tŕnh Dân chủ hóa” đó danh xưng ǵ

Thực chất, nó vẫn cứ là XIN - CHO

Bởi v́ quư vị chỉ có trên răng dưới cái cụ hồ

Chẳng có tư cách LỰC LƯỢNG ǵ

Để buộc cu li cọng sản đái hoài tới

cái gọi là “Thông tư” của chú phỉnh 

pháp định của quư vị

Các vị có chửi tôi cứ việc chửi

Xin đừng làm cho bọn cu li việt cọng

có cớ Khinh thị Người Việt Quốc gia

Nhân đây tôi nói cho bọn lưu manh việt cọng biết

Nhóm tự xưng Chánh phủ pháp định

Không có tư cách ǵ đại diện cho

NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA VIỆT NAM CỘNG H̉A

 

 

Nguyễn Nhơn

Đốc sự Hành chánh Quốc Gia

Trung úy Trừ Bị BPNN

 

“Trí thức” XIN – CHO

 

Đảng ăn nói ngược ngạo và tráo trở đă trở thành bản chất. Bất cứ ai cũng thấy tính manh động đó. C̣n trí thức XHCN th́ vẫn tôn thờ ông Hồ, chỉ phản biện suông. Họ “mặc áo thụng vái nhau” gọi nhau là “trí thức”! “Trí thức” nhưng không bao giờ dám đứng ra làm nhiệm vụ lịch sử (nếu không muốn nói là hoàn toàn không có khả năng) như các bậc tiền bối Trần Quư Cáp, Phan Chu Trinh, Huỳnh Thúc Kháng, Ngô Đức Kế... với Phong trào chống sưu thuế Trung kỳ

 

C̣n bây giờ, đă 1/5 của thế kỷ 21, toàn là “Giáo sư” “Tiến sĩ”... học hàm, học vị cao ngất ngưởng lại đang sống giữa ḍng thác thông tin internet mà tại sao dân vẫn ngủ mê? Trong lúc đó th́ các vị... cứ lo viết Thỉnh nguyện thư, Thư ngỏ, Kiến nghị, Tuyên cáo... cứ lo viết kư cóp để khoe các “hội họp sinh hoạt phản biện” cho thật “chất lượng”...? 

 

Xin hăy gom hết mấy thứ đó lại... in thành sách cho “hoành tráng”, rồi cùng nhau trang trọng đem để dưới chân tượng “Bác Hồ” th́ chắc chắn quư vị “sẽ được đi vào lịch sử” (!) 

 

C̣n với người cùng khổ, với dân oan không bằng cấp như Cấn Thị Thêu, Trần Thị Nga, Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Đặng Minh Mẫn, Phạm Thanh Nghiên, Đỗ Thị Minh Hạnh... (xin lỗi, người viết không thể nêu tên ra hết, dù chỉ nhắc về phía quư bà) và vô số người bị bóc lột, bị cướp trắng gia sản đă chết hay đang c̣n sống lây lất bên lề xă hội... đằng đẵng những mấy mươi năm th́ họ không cần trí thức XHCN ngồi salon máy lạnh “phản biện”. Họ đ̣i hỏi phải dấn thân như tiền nhân. 

Nếu không được như thế th́... xin nhận câu chữ dân dă ít học nầy: “Đi, chết tiệt đi... quư vị”! 

 

(Kông Kông danlambao - Đi, chết tiệt đi... quư vị!)

 

Không phải có bằng cấp lớn là “trí thức”

Không phải có địa vị xă hội cao là “nhân sĩ”

 

Thức mà vô trí - Sĩ mà vô nhân

Vũ Đông Hà (Danlambao) - Trong một xă hội toàn trị, khi đa số người dân v́ sợ hăi trước bạo quyền nên đành phải chọn thái độ thờ ơ, “mackeno” th́ bất kỳ nỗ lực tranh đấu nào cho những người bị đàn áp, bắt giam một cách phi pháp bởi chế độ độc tài, công an trị đều cần thiết và đáng ghi nhận. Tuy nhiên, cần phải phân biệt giữa (1) tranh đấu cho công lư, lẽ phải, sự thật và (2) thái độ xin cho trong đó hàm chứa sự thỏa hiệp với bất công, sai trái và láo khoét. Thư ngỏ của 3 ông Ngô Bảo Châu, Đàm Thanh Sơn, Vũ Hà Văn về việc tạm giam nhà văn Nguyễn Quang Lập (*) thể hiện thái độ thứ 2. ( LẤP LÓ XIN – CHO )


Nhân tác giả Vũ Đông Hà nói về “Lá Thư Ngỏ” của ba ông “trí thức xhcn” Ngô Bảo Châu, Đàm Thanh Sơn và Vũ Hà Văn với thái độ “lắp ló xin – cho” blogger Quê Choa Bọ Lập được tại ngoại hậu cứu, gă nhà quê làng Bưng Cầu, xứ Thủ chạnh nhớ tới cũng một cái “Lá Thơ Ngỏ trứ danh” cũng với cái thái độ quỵ lụy xin – cho của “36-1 trí thức” hải ngoại mà đứng đầu là Giáo sư Thạc sĩ Vũ Quốc Thúc và chấp bút là thầy Lê Xuân Khoa cuả tui, xin đảng vẹm cộng mở ḷng cho ḥa hợp, ḥa giải, đoàn kết chống tàu khựa xâm lăng giữa lúc tuổi trẻ Việt Nam can trường tiến hành 11 cuộc biểu t́nh biểu dương ḷng yêu nước chống tàu xâm lăng mùa hè năm 2011.


Xúc cảnh sanh t́nh, xin gởi lại bài viết “Thức mà vô trí – Sĩ mà vô nhân” hồi nẩm để cho nó có cặp xứng đôi “ trí nội - trí ngoại “ (lưu ư chữ trí dấu sắc chớ không phải dấu ngă) và trí trẻ – trí già cho có cặp.


THỨC MÀ VÔ TRÍ – SĨ MÀ VÔ NHÂN


Trong số 36 “vị” kư tên trong miếng giấy lộn kêu là “Thơ ngỏ” gởi cho bọn trùm VC chẳng may có một “vị” là thầy học cũ của tôi: Giáo sư Lê Xuân Khoa,
(*) nguyên Giám đốc Trung tâm Định cư SEARAC. Thật là mắc cở mà phải nói ra, một lần rồi bỏ!


Năm học lớp Đệ Lục Trường Nguyễn Trăi, Thủ Dầu Một (B́nh Dương), thầy dạy Pháp văn bất ngờ bị gọi động viên. Thầy Khoa mới ngoài Bắc vô được mời thay thế. Hôm bắt đầu dạy, thầy đọc cho tṛ chép bài giảng văn phạm. Lần sau lên lớp , thầy bảo: Bài giảng bửa trước, câu sau chửi bố câu trước nên nay chép lại bài khác! Thầy Hiệu trưởng nghe thấy phát hoảng mà phải đợi tới hết tam cá nguyệt mới vui vẻ “cám ơn” giáo sư, chào tạm biệt.


Năm 1973, nhân Lễ khai trương Chi nhánh Đông Phương ngân hàng Biên Ḥa, đứa học tṛ cũ của thầy Khoa đang là Phó Tỉnh trưởng sở tại được mời làm khách danh dự. Ông Giám đốc Chi nhánh mới giới thiệu Ông Tổng Giám đốc Ngân hàng Trung ương: Té ra là thầy Khoa của tui. Nhớ câu “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” nên mới lễ phép, chấp tay thưa thầy. Thầy kênh kiệu đưa tay ra bắt mà chẳng thèm nói lời xă giao thông thường mặc dầu tên học tṛ cũ của thầy lúc ấy đă 36 tuổi lại là chức việc số hai trong Tỉnh.


Năm 1990, mới chân ướt chân ráo, bước vào xứ Mỹ, đă nghe thấy anh em cựu tù cải tạo qua trước than phiền: Giám đốc Định cư SEARAC trở cờ, lân la tính làm ăn với VC. Tưởng là ai, té ra lại là thầy Khoa của tui! Vài năm sau th́ y như rằng: Báo Thanh niên trong nước viết bài ca ngợi Việt kiều yêu nước Lê Xuân Khoa đem tiền về tài trợ các dự án nuôi tôm ở Cà Mau, Đầm Dơi, Cái Nước. Tới đây th́ thằng học tṛ cũ của thầy hết nhịn: Nó viết bài chọc quê thầy tới bến. Nó mĩa mai thầy là: Chắc lăo Xuân Khoe nhớ lại nghề cho vay lấy lăi ngày xưa nên mới mon men về VN xin VC cho làm lại nghề nhà băng thuở trước!?


Gă học tṛ cũ kể chuyện ḷng ṿng về ông thầy không nên nết làm chi vậy? Là nó muốn nói về tư cách của một trong số 36 “vị” kêu là “trí thức hải ngoại” là như vậy đó!


Hễ lâu lâu có biến động trong nước là thấy quí vị trí ngủ trong, ngoài nước giật ḿnh thức dậy nói sảng!


Nhưng mà thử hỏi trí thức là cái giống ǵ vậy? Phải chăng hễ ai có cái học vị Tiến sĩ, Kỷ sư, Bác sĩ …. đều là trí thức?


Theo gă nhà quê ít học tui nghĩ th́ chữ trí thức là to tát lắm, không phải chỉ có bằng cấp là đạt được, bởi v́ chữ kép trí thức có hai phần: Trí và Thức. Thức là kiến thức, hiểu biết ai có học hoặc đọc sách là có kiến thức, cho nên phần nầy là phổ quát ai nấy, ít nhiều đều có.


Phần quan trọng là phần trí: Căn bản là “trí” Thông minh, không phải ai cũng có. Vận dụng trí thông minh để hiểu rơ thời cuộc, biến chuyển chánh trị, nhận định tương lai Đất nước, Dân tộc ít người làm được.


Những ai có đủ trí và thức như vậy mới xứng danh trí thức.


C̣n nói rằng, trong số 36 vị th́ vị đứng đầu là Nhà văn Doăn Quốc Sĩ và người đứng chót là Giáo sư, Thạc sĩ nổi tiếng Vũ Quốc Thúc đều có đi tù VC nhiều năm, có lẽ nào không biết rơ Cộng sản!? Về việc nầy th́ tôi nghĩ rằng có thể phán đoán được ít nhiều. Thói thường ở ngoài đời th́ ai giống nhau th́ tụ hội với nhau.


Ở trong tù th́ cũng y như vậy: Quí vị trí thức th́ thủ thỉ với nhau, nói cho nhau nghe nên chỉ nói đi nói lại những ǵ ḿnh đă từng biết, không có ǵ mới. Cho nên bó rọ nhiều năm trong bốn bức tường tù, đâu có biết ǵ thêm.
Muốn biết thêm chút ít dân t́nh trên đất Bắc không ǵ bằng lân la chuyện tṛ với tù h́nh sự ngoài đó. Việc nầy muốn làm cũng khó, bởi v́ tù h́nh sự và tù chánh trị Miền Nam được giam riêng biệt lập hai khu. Gă nhà quê tui “lù khù có con cù độ mạng” nên mới có dịp chuyện văn với vài ba chú nhỏ tù h́nh sự.
Một bửa, được phân công dọn dẹp “nhà lô” của đội tù, nhân giờ nghỉ mới lân la tṛ chuyện với em nhỏ tù “tự giác” ( Tù sắp măn án được cho đi lại thong thả, không người canh giữ).


Hỏi: Sao cậu trông c̣n nhỏ tuổi như vậy mà đă đi tù?


Chắc là lâu ngày không ai hàn huyên, tâm sự nên thay v́ trả lời câu hỏi th́ em nhỏ tỉ tê, kể lể: Cháu năm nay được mười tám tuổi. Bố mẹ cháu đều là thầy cô giáo Trung học. Năm cháu lên tuổi 12, cháu đánh cắp một lô hàng thương nghiệp trị giá $200. “Họ” bắt cháu bỏ vào trại thiếu nhi phạm pháp, kêu là “Trường dạy nghề thiếu nhi. “ Cháu vác đất sét nung gạch 6 tháng th́ được thả. Năm cháu lên 14, thấy bố mẹ cực nhọc mà nhà vẫn nghèo túng, các em nheo nhóc, cháu không chịu được mới đánh cắp lô hàng giá đáng $700. Lần nầy th́ bị đưa ra Ṭa kêu án 4 năm, ở tù chung với h́nh sự người lớn. Bố cháu giận nên từ bỏ! Mẹ v́ thương nên vẫn chắt chiu thăm nuôi, đă được mười mấy kỳ rồi, tính ra c̣n một vài kỳ nửa là măn án.


Hỏi: Cháu nay đă lớn rồi, chắc kỳ nầy về lo tu tỉnh, làm ăn?


Đáp: Dạ, bố mẹ cháu vừa dạy học vừa cực nhọc làm thêm đủ thứ việc mà không ngóc đầu lên được trong khi “người ta “ ngồi mát ăn bát vàng là bất công. Kỳ nầy về cháu tổ chức làm ăn kỷ hơn, kiếm số tiền kha khá giúp bố mẹ và các em, rồi có vào lại đây th́ vào!


Lần khác, nghe cậu thanh niên 25 tuổi, cầm cày cho đội kể: Em ở tù v́ can tội “Hiếp người yêu!?” Hồi đó, em 18 tuổi, yêu con gái của ông Chủ nhiệm Hợp tác xă. Mẹ thương em nên mới đánh liều sắm lễ vật đến xin hỏi cưới. Họ chê nghèo nên không chịu gă con. Em mới hẹn người yêu ra chỗ vắng làm chuyện “ván đă đóng thuyền, gạo nấu thành cơm”. Họ vu cho tội hiếp dâm, bắt kêu án tù 7 năm, nay sắp măn án rồi. Bác coi đó, em cầm cày đất “Phần trăm” (Đất hương hỏa được cho lại sau đợt sửa sai Cải cách ruộng đất) cho người ta, mỗi ngày được $10 th́ họ không cho, bắt em vào làm cho Hợp tác xă, mỗi tháng được 12 kí gạo, tính ra có $40, chỉ bằng 4 ngày cầm cày chui, để rồi chê nghèo, không chịu gă con cho. Như vậy là bất công. Kỳ nầy về, bằng mọi cách, em tính kế làm giàu. Được th́ được, bằng không th́ có vào lại đây th́ vào!”


Trên đây là hai câu chuyện về bất công xă hội. Dưới đây là hai h́nh ảnh cảm động mà hào hùng về Tự Do và Tôn giáo lâm nguy!


Một bửa đang xếp hàng chờ lănh cơm cho đội th́ nghe có tiếng huyên náo phía sau. Quay lại nh́n th́ thấy hai cậu h́nh sự trạc mười tám đôi mươi vừa trửng giởn vừa đi tới. Thấy chú tù Miền Nam ngó lại, các chú biết là “phe ta” nên một chú liền phanh áo đưa ngực ra trên đó xâm h́nh Nữ Thần Tự Do đường nét Á Đông, phía dưới xâm chữ “LIBERTE’” rơ to. Chú kia cũng phanh ngực áo ra trưng h́nh chiếc thuyền mang Thập Tự Giá đang ngả nghiêng trên sóng ba đào, phía dưới xâm ba chữ S.O.S thiệt bự! Tui lo ngại cho các em, ḍm quanh xem sợ bọn ăng ten ngó thấy. Cả hai em đều tươi cười bảo: “Bác đừng lo! Bọn nó ngó thấy cũng không sao. Tụi em chịu đ̣n bọng đă quen rồi!

 

Vậy đó, đâu phải ngày nay giới trẻ nhờ truyền thông điện tử mới nhận thức được chế độ độc đoán bất công và ư thức về Tự do, Dân chủ. Từ thập niên 1970s, các em tự thân sống dưới chế độ đó nên đă hiểu tường tận nó rồi. Chỉ v́ không ai hướng dẫn, chỉ bảo nên các em mới phản đối chế độ áp bức bất công đó một cách tiêu cực là vi phạm trật tự xă hội do chế độ đó áp đặt để rồi chịu cảnh tù tội thảm thương!


C̣n về chữ kép Nhân sĩ th́ cũng có hai phần: Nhân và sĩ. Hễ ai có chức phận kha khá trong xă hội th́ cũng tạm được về phần sĩ. Nhưng phần nhân th́ phức tạp hơn: Ai th́ cũng có ḷng thương người. Từ khi cắp sách đến trường th́ đă ê a đọc “Giáo khoa thư”: Thương người như thể thương thân… Thấy người hoạn nạn th́ thương và vân…vân. Nhưng học hiểu thôi th́ cái thương đó chỉ nằm trong óc. Phải lăn lóc vào cuộc sống, nh́n tạn mặt nỗi cùng khốn của đám đông nghèo khó th́ t́nh thương đó mới thắm thiết hơn, nhưng cũng chỉ là nh́n từ bên ngoài. Phải đợi đến khi tự thận sống trong cảnh áp bức, bất công, nghèo đói mới biết thương nhau. Cho nên nhân sĩ mà thiếu ḷng nhân hậu th́ chỉ có địa vị xă hội mà thiếu t́nh người.


Nh́n lại hiện t́nh Đất nước, đang khi tuổi trẻ, lần đầu tiên vùng lên tranh đấu đ̣i dân sinh dân chủ, những ông bà tự xưng là Nhân sĩ, Trí thức không khích lệ, cổ vơ th́ thôi, nở ḷng nào bày đặt dâng thơ ngỏ bày biểu bọn ác đảng cải sửa nầy nọ, không khác nào gián tiếp khuyên giới trẻ hăy từ từ, ráng nhận chịu độc tài, áp bức thêm thời gian nữa để chờ bọn hung thần có thời giờ ban ơn bố đức cải sửa, đổi mới, rốt cuộc rồi vẫn “u như kỷ.” Như vậy đâu phải là nhân sĩ, trí thức. Như vậy đích thị là: SĨ VÔ NHÂN-THỨC VÔ TRÍ.

 

 

Nguyễn Nhơn

 

Đă đến lúc xác định

Thế nào là Trí thức

Để khỏi bị cu li việt cọng khinh chê

Trí thức không bằng cục phân

7/9/2019

 

(*) Tôi nhầm lẫn Giáo sư Lê Xuân Khoa

nguyên là giáo sư Đại học Văn Khoa

Với Lê Xuân Khoa, nguyên Giáo sư

Trung học Petrus Kư Saigon

Đă đính chánh thẳng với Ô. Lê Xuân Khoa

Giám đốc SEARAC

-----------------------------------------------

 

Phụ đính:

LỘ TR̀NH  DÂN CHỦ HÓA VIỆT NAM

 

 

Chúng tôi được biết thay mặt Chính Phủ Pháp định Việt nam Cộng Ḥa và Phong Trào dân Tộc Tự Quyết VNCH, luật sư đă gửi đến bộ Chính Tri đảng Cộng sản VN «  lộ tŕnh dân chủ hóa để phát triển quốc gia và cứu nguy tổ quốc ».

V́ đây là một động tác chính trị rất quan trọng nên chúng tôi xin luật sư vui ḷng trả lời mấy câu hỏi sau đây đặng làm sáng tỏ một vấn đề đang được đồng bào ở trong và ngoài nước Việt Nam  đặc biệt quan tâm.

Tôi xin lần lược đặt các câu hỏi :

 

1-    Xin luật sư tŕnh bày rơ trong hoàn cảnh nào mà luật sư có sáng kiến gửi đến đảng Cộng sản VN lộ tŕnh dân chủ hóa và nội dung của lộ tŕnh ?

 

-         LS LTQ :T́nh trạng bế tắc nguy hiểm, trong nước đồng bào bị ức hiếp, nhân quyền bị chà đạp, đại đa số chống đối chính quyền công khai  và thầm lặng, lănh đạo Nhà Nước chie rẽ thanh toán nhau, trong lúc Trung Cộng mổi ngày gia tăng ảnh hưởng mọi mặt khắp nơi trong nước, chiếm cứ gần toàn diện lănh hải VN, hiệp ước Thành Đô đến ngày khởi sự thực hiện 2020….

Không chờ đợi được nữa, phải t́m một đột phá t́nh trạng nguy nan này….

Chúng tôi đề nghị  lộ tŕnh dân-chủ-hóa  gồm đại cương các giai đoạn :

 

1-    Thể chế hiện tại hoàn toàn không thích hợp mà phải trả lại quyền tự quyết cho dân tộc qua các cuộc tổng tuyển cử lập hiến, lập pháp, do quốc tế giám sát, h́nh thành một thể chế chính trị mới dân chủ, tự do. Cùng với chính quyền đương nhiệm, đồng bào quốc nội, hải ngoại chung sức tổ chức và tham dự cuộc tổng tuyển cử, h́nh thành một thể chế chính trị kết hợp được toàn dân, huy động được toàn lực quốc gia để cứu nước và tái thiết đất nước.

 

2-Tân chế độ tự do, dân chủ, tôn trọng đối lập, ngăn cấm mọi hành vi trả thù, mọi thành phần chính trị, xă hội đều có tiếng nói, không kỳ thị củ, mới, không phân biệt tín ngưỡng, địa phương, sắc tộc.

 

3-Quân đội, công an, công chức,chuyên viên, hiện hữu đều được duy tŕ, hiệu năng hóa, được chỉnh đốn, ngoại trừ những phần tử chống đối cuộc dân- chủ- hóa quốc gia hoặc đă vi phạm trọng tội h́nh sự.

 

4-Để đáp ứng sự đóng góp của đăng Cộng sản vào công cuộc dân-chủ-hóa, tân chính thể cam kết không xử dụng tố quyền đối với các đảng viên cộng sản và họ tự do định đoạt xuất ngoại hay không mà không có một sự cản trở nào.   

 

Trên đây là những điều kiện tuyệt đối cần thiết để công cuộc dân- chủ-hóa thành công, không bạo động, đồng thời bảo đảm được một chu kỳ mới an lạc, dân tộc đại đoàn kết, đủ khả năng bảo vệ tổ quốc và xây dựng một nước VN hùng cường, thịnh vượng.

 

Để thực hiện công cuộc cứu quốc này, chúng tôi, Chính Phủ Pháp Định Việt Nam Cộng Ḥa đề nghị một tiến tŕnh hội đàm, không điều kiện tiên quyết, để cứu xét lộ tŕnh dân-chủ-hóa vừa tŕnh bày. Nơi và ngày hội đàm do hai bên thỏa thuận càng sớm càng tốt trước t́nh trạng căng thẳng trong vùng Đông Nam Á liên quan trực tiếp đến Việt Nam chúng ta .

 

V́ quyền lợi tối thương của quốc gia, trước thảm họa tái diễn 1000 năm Bắc thuộc, và để đáp ứng sự mong đợi của toàn dân và sự trông chờ của thế giới để giúp nước ta tự vệ và phát triển hùng mạnh, chúng tôi yêu cầu  bộ Chính trị đảng CS hăy nhận  trách nhiệm của họ đối với sự tồn vong của đất nước trước khi quá trể.

 

2-Chắc chắn luật sư có tiên liệu kết quả của sáng kiến của luật sư và ls có thể cho biết các phản ứng đầu tiên ls ghi nhận được ?

 

LS LTQ : Nhiều hy vọng có kết quả tốt v́ hợp với ḷng dân giửa lúc đảng viên và lănh đạo cộng sản phần lớn đă hiểu cần phải thay đổi, không thể kéo dài nữa được và 65% tư bản đỏ đă bán hết cổ phần trong các công ty , một số viên chức cán bộ cao cấp của đảng đă và đang xuất ngoại…………… lệnh cấm đă ban hành……… Đă ghi nhận được nhiều tín hiệu hưởng ứng từ trong nước nhưng những chướng ngại c̣n nhiều từ phía những phần tử c̣n tham quyền cố vị.

Hiệp định Paris 1973 phải 5 năm mới kư kết nhưng ngược lại và quan trọng hơn ngàn lần, Nga Sô, các chế độ CS Đông Âu hùng hiết bao nhiên đă sụp đổ trong khoảnh khắc, tiếp theo là các cuộc cách mạng ở Trung Âu, Trung Đông, Bắc Phi ………. V́ sao VN không làm được như vậy ?

 

2-    Ngoài lộ tŕnh dân chủ hóa, ls nghĩ có một giải pháp nào khác không để Việt Nam sớm thoát khỏi t́nh trạng hiện thời :  một chế độ độc tài đảng trị đă quá kéo dài và đại nạn Hán hóa trước mắt ?

 

LS LTQ : Có , một cuộc cách mạng, tức nước vỡ bờ với ít nhiều tổn thương, đổ vỡ không tránh được. Trước đại nạn Hán hóa diệt chủng, đồng bào và Quân đội Nhân dân sẽ đứng dậy viết một trang sử mới để tự cứu lấy ḿnh, gia đ́nh ḿnh, dân tộc ḿnh, tổ quốc ḿnh.

Kư ức 1000 năm Bắc thuộc, h́nh ảnh trước mắt của Tây Tạng, hiệp ước bán nước Thành Đô đến nơi sẽ là những quả ḿn cứu quốc phát nổ không thể nào tránh được.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính