Những Lời Trăn Trở v́ Vận Nước

 

Nguyễn Nhơn

 

 

Ông Phỗng Đá

 

Ông đứng làm chi đó hỡi ông ?
Trơ trơ như đá, vững như đồng.
Đêm ngày ǵn giữ cho ai đó ?
Non nước đầy vơi có biết không ?

 

(Nguyễn Khuyến)

 

 

 

SỐNG

 

Sống tủi làm chi đứng chật trời!
Sống nh́n thế giới hổ chăng ai?
Sống làm nô lệ cho người khiến,
Sống chịu ngu si để chúng cười.
Sống tưởng công danh, không tưởng nước,
Sống lo phú quư, chẳng lo đời.
Sống mà như thế, đừng nên sống!
Sống tủi làm chi, đứng chật trời.

 

(Phan Bội Châu)

 

Đó là lời cảnh tỉnh của nhà cách mạng Phan Bội Châu từ thời vận động chống thực dân Pháp từ đầu thế kỷ 20.

 

Ngày nay, cuối thập kỷ thứ 2, Thế kỷ 21, hậu duệ lưu ly của các vị thở than:

 

 

Ai hữu trách?

 

Cộng quyền đang nhũng nhiễu nơi nơi

Việc chúng làm toàn việc ngược đời

Người vướng họa kêu than dậy đất

Kẻ vương tai oán thán cùng trời

Sĩ phu xứ Bắc hoài im tiếng

Hào kiệt Miền Nam măi bặt lời

Cứu nước độ dân, ai hữu trách?

Phải chăng cứ nhắm mắt chờ thời?

 

Nhất Hùng

 

 

 

Hăy thức tỉnh

 

Công quyền “đánh đĩ” phải lừng khừng*

Mặc Bắc kinh khiêu khích chẳng ngừng

Ách lệ thuộc, sờ sờ trước mặt

Họa nô vong, hiển hiện sau lưng

Thanh niên trí thức đà hờ hững

Hào kiệt sĩ phu lại dửng dưng

Hăy tỉnh ngộ con Hồng cháu Lạc

Đừng hèn, đừng mắt nhắm tai bưng

 

 

Nhất Hùng

 

* Đu dây giữa Mỹ và Tàu

Câu hỏi đặt ra là:

AI HỮU TRÁCH – AI THỨC TỈNH?

 

75 năm trên Miền Bắc

45 năm nay cả Miền Nam

Loài cọng phỉ mặc t́nh hũy hoại

Tàn phá non sông, đất nước

Xă hội phân hóa suy đồi

Chưa từng thấy suốt lịch sử Dân tộc

Nói làm ǵ chuyện sĩ phu, nghĩa khí!

Chỉ một chyện khản tiếng kêu gào

Các giới có hiểu biết trong nước

Can đảm thôi sống đời “cộng sinh”

Với những ưu đăi của cọng phỉ

Dấn thân tranh đấu tự cứu ḿnh

CỨU DÂN – CỨU NƯỚC

Thực tế, chỉ có “dân oan”

Và ĐÁM ĐÔNG ÍT HỌC

Như 49 dũng sĩ Phan Thiết

Biểu hiện dũng khí HÀO KIỆT

Uy hiếp bạo quyền một lúc

Đánh đổi 150 năm tù!

Phải chăng mai nầy

Đám đông ít học ấy

Sẽ nêu gương anh hùng hào kiệt

Cho “sĩ phu” nước Việt hôm mai!?

 

Nguyễn Nhơn

Hoài niệm một thời xưa xa vắng

1/2/2020

 

 

Tuồi trẻ Việt Nam Cộng Ḥa

 

Khi Đất nước lâm nguy

Chàng tuổi trẻ vốn giồng hào kiệt

Xếp bút nghiên theo việc inh đao

Giả nhà đeo bức chiến bào

Thét roi cầu Vị ào ào vó câu”

Nơi quân trường nhịp bước quân hành

Cất cao lời hát:

Ra biên cương ! Ra biên cương !
Khói hôn hoàng xuống men rừng
Qua con sông khuất ngàn nẻo thương
Trăng non dị thường, ngựa tung vó bước
Hiu hiu, lá rơi lối ṃn tuyết sương
Sao băng trên ṿm, mong qua đêm buồn
Là ánh nắng đến, sáng soi tâm hồn.”

(một hai ba bốn)


Người ngàn trùng
Quên niềm son phấn
Biên ải như đuốc thiêng
Ôi non nước linh truyền
Ôi tiếng hát câu nguyền.
Đời gai chông
Xin thề lưu luyến
Biên ải xin hiến thân

( một hai ba bốn – sát )

 


Thấm thoát đă bao lần
Bao người đi đền nợ máu xương.
Người đi không về,
Chắc rằng có người nhớ

Hương khói chiêu hồn
Hiu hắt những chiều trận vong
Đời vui thái b́nh
Cũng v́ bao đời lính
Tiếng hát công thành
Thương nhớ những người ṭng chinh.

 

250 ngàn tử sĩ Miền Nam

Vị quốc vong thân

Đem màu xương tưới thấm Đất Quê Hương

Hồn tử sĩ măi c̣n vương trong gió

Món nợ máu xương bao giờ mới trả cho xong?!

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính