Cách Mạng Giành Độc Lập Dân Tộc

  

Nguyễn Nhơn

 

 

Trích: VIỆT NAM: Một nước nhỏ, lạc hậu, tŕnh độ công nghiệp chỉ mới chế tạo được chiếc xe đạp gia dụng (chưa chế tạo được xe đạp đua) và…. cái ốc vit. Tất cả những sản phẩm công nghệ khác đều là gia công lắp ráp với linh kiện và dây chuyền của nước ngoài.

Từ xưa đến nay, Việt Nam từng là thù và là bạn của Trung Quốc và Hoa Kỳ. Nhưng hiện nay, t́nh h́nh đă khác. Việt Nam đă hoàn toàn lệ thuộc vào Trung Quốc và đă quá trễ để cải thiện t́nh h́nh ấy.

CHÍNH SÁCH ĐỐI NGOẠI CỦA MỸ VÀ TRUNG QUỐC VỀ CƠ BẢN RẤT KHÁC NHAU, tuỳ theo các tương tác giữa họ và những nước có liên quan. TUY NHIÊN ĐỐI VỚI VIỆT NAM VÀ BIỂN ĐÔNG TH̀ LẬP TRƯỜNG CỦA MỸ VÀ TRUNG QUỐC LÀ MỘT.

Bằng chứng là:

- TQ coi VN là chư hầu, và Mỹ “tôn trọng” điều đó.

- Khi tiếp Ngoại trưởng Mỹ John Kerry, ngày 17/05/2015, tại Bắc Kinh, Tập Cận B́nh đă nói rằng Thái B́nh Dương khá rộng lớn, đủ cho Trung Quốc và Hoa Kỳ.

Như vậy ở Việt Nam hiện nay có một sự thật đau ḷng mà ít người ngờ tới là: KẺ NÀO CHỐNG TRUNG QUỐC TỨC LÀ CHỐNG MỸ, NGƯỢC LẠI KẺ NÀO THÂN TRUNG QUỐC TỨC LÀ THÂN MỸ.

Quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Mỹ thực chất là quan hệ giữa một đơn vị hành chánh của Trung Quốc với Mỹ.

Ngược lại, quan hệ ngoại giao giữa Mỹ và Việt Nam thực chất là quan hệ giữa Mỹ và một “cấp chính quyền” của Trung Quốc mang tên Việt Nam.

V́ thế chuyện “Việt Nam đang đu dây giữa Trung Quốc và Mỹ” là chuyện hoang đường. Sự thực, Việt Nam đang bị mắc kẹt giữa hai con mănh thú ấy.

Việt Nam hiện nay giống như một con nai con đang bị CỌP TRUNG QUỐC săn đuổi. Muốn sống sót, nó phải làm ǵ?

Chạy về phía SƯ TỬ MỸ để cầu cứu?

Hay chạy về với mẹ, với bầy đàn của ḿnh?

(ĐÀO HIẾU - Quan hệ tay ba giữa Việt Nam, Trung Quốc và Mỹ)

 

 

Việt Nam hiện nay giống như một con nai con đang bị CỌP TRUNG QUỐC săn đuổi. Muốn sống sót, nó phải làm ǵ?

Chạy về phía SƯ TỬ MỸ để cầu cứu?

Hay chạy về với mẹ, với bầy đàn của ḿnh?”

 

Cách ví von nầy xem ra khập khiễng.

- Con cọp chệt muốn vồ nuốt nai Việt th́ trường kỳ lịch sử đúng y như vậy.

- Con sư tử Mỹ coi hùng vĩ mà hiền lành: Có chiếm đóng nước ai v́ chiến sự th́ khi trả lại cũng bù đấp xứng đáng: Sau chiếm đóng, Nhật Bổn thành cường quốc kinh tế số 2. Đến như Phi Luật Tân, có lệ thuộc Mỹ một hồi, bây giờ cũng khấm khá!

 

Trong bang giao quốc tế, nước nào giữ quyền lợi của nước nấy. Trông đợi người ta giúp đở miển phí là ngây thơ.

 

Cho nên cái dzụ chạy về phía Mỹ cầu cứu vô điều kiện là không bao giờ có.

 

Nói về sự kiện “Mỹ bênh vực Tụ do Dân chủ Nhân quyền” th́ một giáo sư Đại học Mỹ nói như vầy: “Whenever, wherever it can, the United States wants to help promote Freedom, Democracy and Human Rights.”

 

Cái chữ “it can” nhẹ hều ấy là điều kiện tiên quyết để cho Mỹ có thể giúp đở: Nghĩa là “khi nào mà người dân một nước tích cực hành động v́ tự do, dân chủ, nhân quyền cho chính ḿnh” th́ khi ấy người Mỹ “thấy thuận lợi” th́ mới giúp.

 

Đó là thực tế đời sống.

 

C̣n chạy về với Mẹ và bầy đàn?

 

Hởi ơi! Chệt Dương Khiết Tŕ mắng mỏ rơ ràng: “Đứa con hoang An nam hăy quay về với mẫu quốc.”

 

Nghĩa là bọn hồ ly tinh bác cụ có bao giờ là con dân nước Việt đâu mà trở về với Mẹ và anh em!

 

Thực tế, hiện t́nh Đất nước th́ như vầy:

- Bằng lư luận th́ nói là bị nước lớn chệt khống chế:

Chính một học giả Canada gốc hoa viết đại ư: Mọt nước nhỏ ở cạnh nước lớn mà mỗi mỗi đều rập khuôn theo nước lớn, từ ư thức hệ tới thể chế chánh trị, hệ thống kinh tế, tài chánh tới văn hóa, giáo dục th́ bị nước lớn khống chế là dĩ nhiên.

 

- Thực tế điều hành nhà nước th́ kêu là thực dân trá h́nh:

Ông rễ Mỹ Stephen Young có bài viết rất hay “Ai đang cai trị Việt Nam? Đảng csVN hay hán ngụy?”

Câu kết luận là hán ngụy việt cọng. Từ hồ tinh bác cụ chí tới bọn chồn cáo hiện nay đều hành xử như là thổ quan an nam của thiên triều chệt đỏ.

 

Dù mật ước Thành Đô có hay không, sự lệ thuộc của VN vào hán cọng là thực tế. Vấn đề là cải danh như thế nào để cho người dân Việt không quá phẫn uất mà nổi dậy:

- Mật ước Thành Đô th́ đường hoàng đặt tên là: Khu Tự Trị An nam.

- Như vậy xem ra quá trơ trẽn trong thời nay nên có hồi bọn quốc hội nhân dân chệt đề nghị là Đặc khu Hành chính An nam.

- Cái tên nầy xem ra cũng trơ tráo. Cho nên tên khôn nhà dại chợ bí trọng lú có lần biện giải cho việc đặt tên là Tiểu bang VN trong liên bang cộng ḥa xă hội chủ nghĩa china.

 

Như vậy là: Nước Việt dưới sự cai trị của hán ngụy phản nước hại dân việt cọng thực tế mất hết CHỦ QUYỀN.

 

Một nước mất hết chủ quyền là LỆ THUỘC ngọai bang, mất ĐỘC LẬP DÂN TỘC.

 

Ngày trước, già hồ gian trá thác danh kháng chiến giành Độc lập Dân tộc hô hào toàn dân đứng lên “đánh Tây - đuổi Mỹ” mà thực chất là đánh thuê cho cọng sản quốc tế, cụ thể là Nga - hoa.

 

Ngày nay, toàn dân Việt muốn giành lại quyền Tự quyết Dân tộc, Chủ quyền Quốc gia phải cùng nhau liều thân tiến hành cuộc Cách mạng Dân tộc đích thật.

 

Đó là lư do: V́ sao nhất thiết phải có Cách Mạng Toàn triệt Việt Nam?

Người Hà Nội

Vũ Duy Phú

“Hiện tượng một số người đấu tranh cho Tự do Dân chủ Nhân quyền th́ bị Chính quyền gây khó khăn, thậm chí tra hỏi, bắt bớ, trong khí đó cũng có nhiều người đấu tranh cho nội dung Tự do Dân chủ, Nhân quyền như vậy, nhưng không bị Chính phủ hay Công an làm khó dễ hay gây phiền hà, bắt bớ.... Tại sao lại có sự khác nhau như vậy ? Nghiên cứu kỹ th́ thấy rằng, có sự khác nhau là do tinh thần và cung cách thái độ thể hiện.Một bên th́ coi việc đấu tranh là trên tinh thần xây dựng, thông cảm với sai sót của đảng CS và chính quyền, coi họ như những con người tử tế, nhưng do tŕnh độ non kém, với những thói hư thông thường như THAM SÂN SI, HÈN NHÁT, địa vị... nên có sai lầm khuyết điểm, nên góp ư rất xây dựng,... C̣n nếu ai chê trách thóa mạ người ta...thậm chí chửi bới, làm nhục, coi họ là tội đồ của nhân dân, là quân hèn nhát, bán nước chẳng hạn, th́ họ sẽ căm tức trở lại những người coi họ là kẻ thù này. Có nghĩa, cũng như hai anh em trong một nhà, khác chính kiến với nhau, nếu vẫn coi nhau là anh em, th́ khác, nếu đă coi nhau là thù địch, th́ đương nhiên là khác. Tôi có những người bạn phê phán đảng và chính phủ cũng mạnh mẽ lắm, rất gắt gao (hơn tôi nhiều), song không coi cán bộ đảng và chính quyền là kẻ thù, mà chỉ coi họ là sai lầm, kém cỏi, cần góp cho họ sửa chữa.Đương nhiên, nếu Góp măi không sửa th́ chẳng ai nhịn được măi... ĐÓ LÀ VẤN ĐỀ MÀ về phía ĐẢNG VÀ CHÍNH PHỦ PHẢI THỪA NHẬN, KHÔNG THỂ ̀ RA MĂI ĐƯỢC.

Sau đây, trong đính kèm, là một ví dụ về CÁCH GÓP Ư XÂY DỰNG ĐẢNG VÀ CHÍNH PHỦ MÀ KHÔNG LÀM HỌ NỔI ĐIÊN LÊN, GÂY GỔ, BẮT BỚ NÀY KHÁC. Hăy xem đính kèm, như một ví dụ về đấu tranh xây dựng, thông cảm mà/ nên không bị trù úm hay bắt bớ, trả thù. “

..

Ba Sàm

 

“... Cái mất của các nhà hoạt động nhân quyền, dân chủ và dân tộc Việt
Nam là cuộc tranh đấu trở nên khó khăn, cam go hơn trước vì Hà Nội coi như đã được “bảo kê” qua việc Mỹ bỏ cấm vận vũ khí, sẽ ù lì hơn, hung bạo hơn. TS Nguyễn Quang A, bà Phạm Đoan Trang, LS Hà Huy Sơn, Blog Thảo Teresa bị ngăn cản không cho đến gặp ông Obama. Nhà tranh đấu Nguyễn Viết Dũng bị bắt ở Sài G̣n đêm 20/5/2016, sau đó đưa về Vinh và bị bắt cóc ở phi trường Vinh lúc 8g30 tối ngày 23/5/2016, đem nhốt trong một khách sạn ở Cửa Lò, bị bốn, năm công an thay nhau đánh đập tàn bạo suốt đêm.Cái được của những nhà hoạt động cho nhân quyền, dân chủ và dân tộc Việt Nam là rút ra được thêm một bài học qúy giá: Hãy trông vào mình, không trông vào người. Đừng để những bài học lịch sử nhắc đi, nhắc lại mãi.”

 

Người Việt Nam:

“.... Tổng thống Obama đă rời khỏi VN, để lại cho người Việt nhiều thứ suy nghĩ và tâm trạng: vui, buồn, tiếc nuối, bất b́nh, không thỏa măn, chán nản…, 
nhưng hăy tỉnh ngộ mà thoát ra khỏi những thứ t́nh cảm vô bổ ấy, để suy nghĩ xem chúng ta phải làm ǵ bây giờ?:

- Toàn dân hăy xuống đường tranh đấu đ̣i lại những ǵ đă bị mất mà thuộc quyền của ḿnh, nhưng nhà cầm quyền CS đă tước đoạt của chúng ta!

- Mọi người không trừ một ai, nhất là người trẻ, hăy hành động, đừng thờ ơ vô cảm, nếu muốn được sống đúng danh nghĩa của kẻ làm người!

- Mọi người VN hăy làm chủ vận mệnh của ḿnh và đất nước ḿnh, chứ không giao cho kẻ cầm quyền, nhất là bọn bán nước cầu vinh!

- Tự do dân chủ không phải là món hàng cho không, ăn xin từ người ngoài, mà chúng ta phải tranh đấu đến cùng để dành lại cho ḿnh.

 

Nguyễn Thị Từ Huy:

Obama đã đến, và đã đi. Bây giờ chỉ còn lại người Việt Nam chúng ta với nhau, với xiềng xích của chế độ treo lơ lửng trên đầu, với cái chết từ từ được 
mặc định sẵn cùng sự hủy diệt của môi trường ở trước mặt, và với sự đe dọa của người láng giềng Trung Quốc ở ngoài biển Đông cũng như ở trên lãnh thổ.
... Và phải đặt câu hỏi theo một cách khác nữa: Vì sao Obama phải giải quyết tất cả những vấn đề ấy thay cho chín mươi triệu người chúng ta, vì sao?

Không, Obama, hay bất kỳ ai khác, không có nghĩa vụ phải giải quyết các vấn nạn của Việt Nam thay cho người Việt Nam. Chúng ta không thể trông chờ và ỷ lại vào người khác. Obama hay nước Mỹ hay chính phủ và nhân dân của các nước tiến bộ trên thế giới có thể hỗ trợ chúng ta khi và chỉ khi người Việt Nam chúng ta tự tiến hành các giải pháp nhằm tháo gỡ các vấn đề của mình.

Bây giờ, còn lại là câu hỏi: người Việt Nam chúng ta cần phải làm gì để giải quyết các vấn nạn của mình, để tránh bị diệt vong, tránh bị đầu độc, để có thể tiếp tục sống và để có thể phát triển?

Câu hỏi này mỗi người cần phải tự trả lời. Không chỉ là một vài người hay một vài nhóm nhỏ (một vài người hay một vài nhóm nhỏ sẽ chẳng làm được gì), mà chín mươi triệu người Việt Nam cần tự đặt câu hỏi đó cho mình và tự tìm câu trả lời cho mình.”

 

Trúc Lâm Trần Nhân Việt Quốc:

Đă đến lúc người Việt đấu tranh cho tự do dân tộc cần phải thật tỉnh táo, sáng suốt nhận chân sự thật, nhận chân đâu là kẻ thù để có hành cụ thể hơn, tích cực hơn nhằm cứu đất nước Việt-Nam đang dần rơi vào ṿng nô lệ giặc Tàu một cách rơ rệt, tàn bạo nhất.”

..

 

*  *  *

 

Đáng lẽ không cần trích dẫn lời nhận định của Người Hà Nội Vũ Duy Phú về sự phân biệt đối xử của hán ngụy việt cọng đối với những người “phê b́nh lịch sự” đảng và chính phủ với những người chống đối với thái độ thù nghịch báng bổ, bởi v́ đó là lời của đảng viên Vũ Duy Phú vừa khuyên can các nhà tranh đấu vừa gởi lời “kiến nghị” với đảng và “chính phủ” của y ta.

 

Sở dỉ nhắc lại đây là để nói về quá tŕnh của khuynh hướng cải lương, cải cách ôn ḥa tiệm tiến thường gọi là “diễn biến ḥa b́nh,” -- từ kiến nghị, Xin - Cho, tới “phản biện trong phạm vi cơ chế” và “xă hội dân sự độc lập hay đối lập.”

 

Để cho nó rơ ràng, minh bạch, xin trích dẫn nguyên văn bài thuyết tŕnh của Hà Sĩ Phu trước Phó Đại sứ Mỹ Palmer hồi mùa xuân 2011:

 

“Trước đây, khi các nước CS Đông Âu sụp đổ, đă rộ lên những lời kêu gọi hăy làm như Đông Âu, tôi đă một lần vạch rơ ảo tưởng ấy. Nay trước cao trào cách mạng dân quyền ở Trung Á và Bắc Phi cũng lại rộ lên những lời kêu gọi xuống đường như họ! Chúng tôi vẫn chia sẻ những khát vọng chính đáng ấy, nhưng nếu cứ suy nghĩ nông nổi, hời hợt, cảm tính như vậy th́ không thể đạt đến thành công. Ở VN khó ḷng xảy ra những cuộc Cách mạng Hoa Lài, Hoa Sen… kiểu như vậy.

... Chủ nghĩa Mác đă nhân danh Nhân dân nhưng dẫn đến kết quả là tước sạch vũ khí vật chất và tinh thần của Nhân dân. Nhân dân bị trắng tay, mất sở hữu, mất tự do tư tưởng, mất sạch xă hội dân sự, không c̣n đất để đứng lên. Phải nhen nhóm Xă hội dân sự từ đầu, đó là lư do không thể làm ngay một “cách mạng Hoa” như Tunisia, Ai Cập… là những nước ít nhiều vẫn c̣n xă hội dân sự.

Chúng tôi nghĩ hăy khoan đ̣i những tiêu chuẩn dân chủ cao. Khi chưa có quyền Tự do ǵ mà muốn có Dân chủ sẽ được xơi Dân chủ giả hiệu ngay. Trước hết hăy nâng cao Dân trí trong những nỗ lực giành các quyền Tự do hiến định: Quyền Tự do Thông tin-báo chí, và Quyền Tự do lập các Hội dân sự, nghề nghiệp, Ái hữu… mà tuy trên danh nghĩa đă có, nhưng nay phải giành cho có thực chất. Chúng tôi phải dựa trên thế hợp pháp mà gỡ từng bước, tiến tới quyền làm chủ đích thực của dân. Có hai loại Quyền nói trên mới mong tiến lên đ̣i Quyền thứ ba là Quyền ứng cử và bầu cử để cải biến dần các cơ quan quyền lực, tiến tới một chính thể mới Dân chủ pháp trị văn minh phù hợp với Dân tộc.

Khi chưa có khả năng huy động quần chúng để làm “Cách mạng” trực tiếp, th́ đây là cung cách duy nhất để thoát khỏi đêm dài toàn trị. Đây chính là con đường HOÀ B̀NH. Kiến tạo Dân trí và xă hội dân sự làm nền tảng, chính là tích cực tạo điều kiện để thời cơ xuất hiện.

Con đường diễn biến như vậy tuy có chậm (không phải ta muốn chậm) nhưng bù lại cũng có ưu điểm là vững bền và hợp với t́nh tự dân tộc và không thể có sự can thiệp của “thế lực thù địch” mà người cầm quyền lo sợ.”

(Hà Sĩ Phu -- Tổ quốc là trên hết)

 

 

Từ bấy đến nay vừa tṛn 5 năm. Tổ chức xă hội dân sự th́ đă có. Nhưng ngay cả quyền cơ bản “tự do thông tin - báo chí” cũng c̣n xa tít mù, trong khi hiểm họa “cá chết” lù lù tiến tới: Họa diệt chủng thấy liền trước mắt!

 

Cho nên việc trông chờ Hoa Kỳ giúp đở gây áp lực cải thiện nhân quyền chẳng những không đi tới đâu mà vừa rồi tổng thống Mỹ qua thăm xứ xă nghĩa đă cho một đ̣n cháng váng: Quyết định băi bỏ cấm vận vũ khí sát thương, bất chấp việt cọng xă nghĩa có tôn trọng Dân chủ - Nhân quyền hay không cũng mặc!

 

Bởi v́ đó là việc nội bộ của quư ngài chớ không phải của “đế quốc Mỹ.”

 

Cho nên blog Anh Ba Sàm hạ một câu thiệt là chí lư:

“Cái được của những nhà hoạt động cho nhân quyền, dân chủ và dân 
tộc Việt Nam là rút ra được thêm một bài học qúy giá: Hãy trông vào mình, không trông vào người. Đừng để những bài học lịch sử nhắc đi, nhắc lại mãi.”

 

Và tác giả Người Việt Nam dơng dạc kêu gọi:

“- Mọi người VN hăy làm chủ vận mệnh của ḿnh và đất nước ḿnh, chứ không giao cho kẻ cầm quyền, nhất là bọn bán nước cầu vinh!”

 

Và cuối cùng, tác giả Nguyễn Thị Từ Huy khẩn thiết đặt câu hỏi:

“Bây giờ, còn lại là câu hỏi: người Việt Nam chúng ta cần phải làm gì để giải quyết các vấn nạn của mình, để tránh bị diệt vong, tránh bị đầu độc, để có thể tiếp tục sống và để có thể phát triển?”

 

Cũng nói cho thật, chủ trương cải cách ôn ḥa tiệm tiến đă tàn rụi ngay sau ngày Hội Đại đảng việt cọng 12 khi gian đảng hán ngụy ra quyết nghị:

 

1/ Cương quyết mác lê hồ xă nghĩa vô địch muôn năm

2/ Cương quyết kinh tế định hướng xă nghĩa dù nước tàn, dân mạt

3/ Cương quyết tiến lên thiên đàng xă nghĩa dù không biết đến cuối thế kỷ nầy có hoàn thiện được hay chưa?!

 

Trước sự thể như vậy, chính ngay nhà lư thuyết “con đường Ḥa B́nh” họ Hà cũng phải xoay cờ hô khẩu hiệu:

 

“... Thoát Trung là một công cuộc không đơn giản, rất khó khăn và lâu dài. Nhưng rút gọn lại như một triết lư, như cái cốt lơi của vấn đề th́ “Muốn Thoát Trung phải Thoát Cộng, mà muốn Thoát Cộng th́ phải Thoát được Hồ”.

Nếu bảo Việt Nam không thể Thoát Hồ, không thể Thoát Cộng được đâu th́ 
điều đó cũng có nghĩa là xin thua luôn, cứ chịu Bắc thuộc thôi, Việt Nam không thể Thoát Trung được! Nạn Bắc thuộc mới sẽ diễn ra đúng như quy tŕnh và bất khả kháng!?”

(Hà Sĩ Phu - Cứ êm ái chết đúng quy tŕnh như đàn cá ư?)

 

Không! Vẫn c̣n có người Việt Quốc gia tỉnh táo, vẫn xoay trở, vẫn kiên tŕ nhẫn nại góp phần vận chuyển, cổ vơ, thúc đẩy một cuộc cách mạng toàn dân chẳng những giải trừ hán ngụy việt cọng mà c̣n cố gắng tránh nạn ngoại bang thao túng.

 

Đó là nỗi nềm thao thức của người Việt Quốc gia như lời nhắn gởi của Trúc Lâm Trần Nhân Việt Quốc:

 

“Đă đến lúc người Việt đấu tranh cho tự do dân tộc cần phải thật tỉnh táo, sáng suốt nhận chân sự thật, nhận chân đâu là kẻ thù để có hành cụ thể hơn, tích cực hơn nhằm cứu đất nước Việt-Nam đang dần rơi vào ṿng nô lệ giặc Tàu một cách rơ rệt, tàn bạo nhất...”

 

Đó là lư do v́ sao mà tất cả mọi người, mọi giới phải hết ḷng góp phần vào công cuộc “Cách mạng Toàn dân - Toàn triệt” để cứu nguy dân tộc khỏi họa “mất nước - diệt tộc.”

 

Nhất thiết phải có cách mạng toàn dân - toàn triệt th́ mới văn hồi được đại cuộc nước nhà:

 

- Một cuộc cách mạng toàn dân: Thể hiện ư chí Dân tộc, quyết đánh đổ hán ngụy việt cọng giành lại chủ quyền Quốc gia từ tay hán ngụy bán nước.

 

- Một cuộc cách mạng toàn triệt: Quét sạch tàn tích việt cọng để bảo đảm sự vững chắc của tân chế độ mới có đủ uy tín thương thảo trên trường Quốc tế.

 

Một Chánh phủ Quốc gia do toàn dân đổ máu xây dựng lên đại biểu Uy quyền Quốc gia, biểu lộ Quyền Tự quyết Dân tộc đường bệ thương thảo kết ước Liên minh với các cường quốc để tự pḥng vệ và phát triển Đất nước.

 

Đó là niềm mong ước của một con dân nước Việt lưu ly nơi hải ngoại.

 

 

Nguyễn Nhơn

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính