Tướng Huỳnh-Văn-Lạc

(Cựu Tư - Lệnh Sư Đoàn 9 BB từ 1973 - 1975)

 

Nguyễn Minh Thanh

 

 

 

 

Chuẩn Tướng Huỳnh - Văn - Lạc, trước khi về làm Tư - Lệnh Sư - Đoàn 9 BB, vùng đồng bằng sông Cửu - Long, trách nhiệm các tỉnh: Châu -đốc, An - giang, Kiến - phong, Sa - đéc...  Ông là Tham - Mưu -Trưởng của Quân - Đoàn IV & Quân - Khu IV.

 

 Ông cũng từng phục vụ tại trường Vơ bị Quốc gia Đà Lạt chức vụ Liên đoàn trưởng Liên đoàn Sinh viên Sĩ quan.


Tướng Huỳnh -Văn - Lạc người Mằng- Lăng, quận Tuy - An, tỉnh Phú - Yên, nghe nói ông là người Tu - Xuất (?) từ Nhà - Ḍng Chuá Cứu Thế


Tôi rất hân hạnh có thời gian dài làm việc dưới quyền Ông, tuy không trực tiếp. V́ tôi ở cấp Tiểu đoàn, qua Trung đoàn, rồi mới tới Sư đoàn. Nhưng thói thường, cấp dưới hay nh́n và t́m hiểu cấp trên. Tôi, cũng vậy.


Theo chỗ tôi biết, Tướng Huỳnh - Văn - Lạc hiền lành và không hề tai tiếng về những chuyện lem nhem... Lúc c̣n làm Tư Lệnh Sư Đoàn Ông rất quan tâm đên đời sống anh em và gia đ́nh binh sĩ. Nghe nói có lần Ông ra đơn vị hành quân, thấy anh em binh sĩ có một số ăn mặc thiếu thốn, Ông đă ta thán: “Thiệt là không có quân đội nào nghèo khổ như quân đội ta !!”


Rồi ngày đau thương của dân tộc ập đến, ngày VNCH thất thủ, tôi cũng ở tù chung với Ông ở trại Quân - Lao Cần - Thơ. Tôi ở cách Ông hơi xa, khu trong, khu ngoài, có khi tôi cũng đến thăm Ông. Ông rất phiền muộn v́ vận nước nổi trôi ! Là cấp nhỏ, dưới rất xa chỉ biết ngậm ngùi...!

 
Và, trong bước đường gian nan đăng đẳng cái gọi là Học Tập Cải Tạo cũng có khi nghe nói  về Ông, mà ai nói, tại đâu cũng không nhớ nữa. Số là, khi ở trong những trại tù của VC, Ông từng than rằng: “Nhục quá, muốn tự tử cho rố, nhưng v́ có Đạo”.


Cho đến khoảng tháng 6 năm 1976, hầu hết tù Chính Trị trong Nam đều chuyển ra cái gọi là Miền Bắc Xă Hội Chủ Nghĩa. Th́ trại tù ở quân lao Cần Thơ, nơi giam giữ từ: cấp Thiếu Tá, đến Thiếu Tướng, cũng chung số phận. Ông bị chuyển vùng trại cấp Tướng như là Ba Sao, Nam Hà... Phần tôi bị lưu đày tới vùng Việt Bắc Sơn La Nghĩa Lộ... Rừng núi trùng trùng... với đói lạnh kinh hoàng mà phải “lao động vinh quang”....


Từ ấy, Ông và tôi chưa hề gặp lại nhau. Khi nghe tin Ông mới qua Mỹ khoảng năm 1994 (?), tôi có t́m gọi phôn thăm Ông một lần, sau đó số phôn đổi khác và mất liên lạc...!!

 
Hôm nay, t́nh cờ đọc lại trang báo cũ (v́ cắt xén c̣n chút xíu nên không rơ tên báo), do anh bạn cùng ở tù trại Thanh - Cẫm (1979 - 1782), anh Phạm - Văn - Tiến ở Seattle (tiểu bang Washington) gửi cho. Trong trang báo có mục “BƯỚC PHONG TRẦN CỦA TƯỚNG”, tác giả  Vũ - Văn - Qúy  có kể lại chuyện liên hệ với cấp trên của tôi là Chuẩn - Tướng HUỲNH - VĂN - LẠC, tôi mạn phép tác giả trích đoạn liên quan nguyên văn như sau:


“- Trở lại câu chuyện của Tướng Lê - Minh - Đảo. Chắc ông biết rơ vụ Tướng Huỳnh - Văn - Lạc đưọc trại mời ra nói chuyện để giao công tác gặp phái đoàn ngoại quốc. Việt Cộng thấy không lay chuyển được Tướng cao bồi Lê - Minh - Đảo nên thấy Tướng Lạc hiền lành như một thầy tu, tưởng dể sai khiến. Tướng Lạc được hứa hẹn, khi gặp phái đoàn ngoại quốc chỉ cần nói một câu là: trước kia ông đă từng bắn vào dân chúng th́ sẽ được ghi tên” tha “ngay tức thời. Nhưng đă bị ông thẳng thắng từ chối.


Tướng Lạc từ tốn nói: “-Tôi không thể nói dối.Tôi không thể làm gương xấu cho bạn bè, cho thuộc cấp của tôi đang cải tạo ở đây. Các ông muốn bắn bỏ tôi, xin cứ việc bắn” (ngưng trích)


Ngoài ra, cũng trong tiểu đề “BƯỚC PHONG TRẦN CỦA TƯỚNG”, tác giả Vũ - Văn - Qúy  có viết một đoạn, xin phép trích nguyên văn:


“Tập thể tướng lănh bị giam giữ trong tù đều là những người rất xứng đáng, sống trong những năm tháng đen tối ngụp lặn dưới đường hầm cải tạo gần như mịt mùng vô định, cho dù chịu đói, chịu rét, lao động khổ cực và thiếu thăm nuôi tiếp tế, các vị ấy vẫn giữ được phong độ, vẫn giữ được cốt cách của những người làm tướng. Một chén canh rau rừng, một củ khoai hay khúc sắn, lúc nào cũng chia xẻ no đói chan hoà, đùm bọc thương yêu nhau trong t́nh “huynh đệ chi binh”. Tôi  thường nghe các vị dặn ḍ nhau “- Những con mănh hổ ở ngoài rừng hay bị nhốt trong cũi sắt, luôn luôn vẫn là cọp chứ không thể thay h́nh đổi dạng thành con chó được.” (hết trích)


Kính thưa quí độc giả, hôm nay viết tiểu truyện này với những mục đích:
Một là để bày tỏ ḷng kính mến đối với cấp trên cũ của tôi là Tướng HUỲNH - VĂN - LẠC cùng hầu hết qúi tướng lănh khác, trừ những tên: DVM, NCK...

Hai là để các cháu Thanh Thiếu Niên thế hệ sau hiểu rơ thêm rằng qúi vị Tướng Lănh trong Quân lực VNCH rất xứng đáng để được trân trọng tôn vinh, chứ không phải tệ hại như VC tuyên truyền xuyên tạc và bóp méo sự thật...!!


Trong niềm kính  mến vị Tư Lệnh cũ, Tướng Huỳnh Văn Lạc, tôi xin kết thúc tiểu truyện với bài thơ nhỏ:


Chuẩn Tướng Huỳnh Văn Lạc

                   (1927 -....)

 

Núi Sông điên đảo nỡ nào tu

Khoác mảnh chinh y quyết diệt thù

Chiến tuyến đắn đo lo trận mạc

Quân trung bận bịu liệu tham mưu

Đương thời tận tuỵ tình dân quốc

Thất thế can cường chất sĩ phu

Vận Nước nổi trôi... cam thúc thủ

Vào tù khí - tiết chính là tu...!!

 

               Nguyễn Minh Thanh

 


Nguyễn Minh Thanh

(Biên soạn, GA, 7 -  2007. Hiệu đính, quốc hận 2020)

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính