“Anh hùng” phi công Nguyễn Thành Trung là một người nổi tiếng, thế nhưng
cái nổi tiếng của anh không phải là giết giặc thù hay ghi nhiều chiến công
cho triều đại cs, cái nổi tiếng của anh là nổi tiếng nói láo mà cư dân hải
ngoại đă phong cho anh chức nói láo như vẹm (th́ vẹm hẳn hoi chứ c̣n ǵ
nữa mà như với là…!)
Chúng ta hăy cùng xem lại lư lịch của anh hùng Nguyễn Thành Trung nhé:
Trích nguồn wiki: do
các fan cuồng tuyên giáo post lên (cho nên luận điệu thiên tả bạn đọc
thông cảm)
Nguyễn Thành Trung (1947) là một
cựu Đại tá Không quân Nhân dân Việt Nam. Ông là người đă lái máy bay F-5E
ném bom vào dinh Độc Lập ngày 8 tháng 4 năm 1975 và là người Việt Nam đầu
tiên lái máy bay Boeing 767 và 777.
Thân thế và tuổi thiếu thời
Ông tên thật là Đinh Khắc Chung,
sinh ngày 9 tháng 10 năm 1947, tại xă An Khánh, huyện Châu Thành tỉnh Bến
Tre. Cha ông là ông Đinh Văn Dậu (c̣n gọi là Tư Dậu), mẹ ông là bà Nguyễn
Thị Mỹ. Ông là người con trai thứ 4 trong gia đ́nh có 5 anh em, v́ vậy ông
có có tên gọi trong gia đ́nh là Năm Chung.
Sau năm 1954, trừ người anh cả của ông tập kết ra Bắc, cả gia đ́nh ông đều
ở lại miền Nam. Cha ông và người anh thứ hai đều hoạt động bí mật tại quê
nhà. Riêng ông cùng người anh thứ ba và người em gái út sống công khai với
mẹ để tiếp tục đi học.
Ngày 2 tháng 3 năm 1963, cha ông là Tư Dậu, khi đó đang là Phó
bí thư, giữ quyền Bí thư Huyện ủy Châu Thành, Bến Tre, bị chính
quyền Việt Nam Cộng ḥa giết chết, má và em gái ông bị bắt, nhà bị
đốt. Ông phải đổi họ sang họ Nguyễn với một lư lịch mới để lánh nạn.
Trở thành điệp viên
Năm 1965, ông được Ban binh vận T2 (khu 8) đưa lên Sài G̣n tiếp tục học
hết bậc phổ thông, rồi vào học khoa Toán - Lư - Hóa ở Đại học Khoa học Sài
G̣n (nay là Đại học Khoa học tự nhiên).Sau khi tốt nghiệp Đại học Khoa
học, ông được Ban Binh vận Trung ương cục Miền Nam chỉ đạo thi tuyển vào
Không lực Việt Nam Cộng ḥa. Ngay sau khi nhận được giấy báo trúng tuyển,
ngày 31 tháng 5 năm 1969, Nguyễn Thành Trung được kết nạp vào Đảng Lao
Động Việt Nam.Sau hơn một năm huấn luyện ở Nha Trang vào năm 1969 Nguyễn
Thành Trung được đưa đi đào tạo phi công ở các căn cứ Hoa Kỳ tại các bang
bang Texas, Louisiana và Mississippi. Ông học rất giỏi và được xếp thứ 2
trong tổng số 500 học viên của khóa. Đến năm 1972 th́ về nước, đóng quân
tại căn cứ không quân Biên Ḥa, biên chế trực thuộc sư đoàn 3 không quân,
phi đoàn 540 Thần Hổ”.
Đó là lư lịch trích ngang của anh 5 Chung, xuất thân từ một gia đ́nh tại
quê hương Đồng Khởi, có lư lịch tốt khi cha anh tham gia đội ngũ chiến
binh rừng rú của Minh râu chuyên đêm đêm gỏ cửa nhà quân dân cán chính
VNCH đập đầu bỏ bao bố thả trôi sông cho nên cha anh bị phục kích tiêu
diệt là chuyện b́nh thường, thế nhưng theo các nhân chứng c̣n sống cho
biết cha anh ông Tư Dậu chẵng phải là phó bí thư bí đái ǵ hết mà vị trí
của hắn chỉ là một tên du kích quèn bị Pháp giết năm 1949, lúc đó nhân vật
chính NTT mới một tuổi mà lại biết “căm thù sâu sắc Mỹ Ngụy” th́ không thể
nào hiểu nổi !
Từ “ḷng căm thù giặc sâu sắc” và được ban binh vận đưa lên Saigon ăn học
cho đến khi trở thành một “chiến sỹ giặc lái của Mỹ Ngụy” và năm 1972 cho
đến khi chiến công của anh diễn ra ngày 8/4/1975 là một quăng thời gian
khá dài nhưng không hề thấy anh có hành động ǵ cụ thể và sau khi đoàn
quân dép râu nón cối tiến sát Sài G̣n anh mới chịu ra tay, chiến công của
anh 5 Chung chỉ gói gọn trong hai việc:
1. Lái chiến đấu cơ F5E thả bom Dinh Độc Lập ngày 8/4/1975
2. Dẫn phi đội A37 với các phi công VNCH đầu hàng miền Bắc vào oanh kích
phi trường Tân Sơn Nhất.
Ngay lập tức hệ thống loa đài miền Bắc phong thánh cho anh 5 Chung nhưng
nếu mổ xẻ vấn đề th́ theo nhiều người cho biết 2 trái bom của Chung thả để
làm ǵ khi miền Nam đă sắp thua trận vào thời điểm đó ?
Hậu quả của hai quả bom của anh hùng 5 Chung chả xi nhê ǵ với Dinh Độc
Lập nơi ở của nguyên thủ quốc gia miền Nam Việt Nam khi nó được thiết kế
và thi công dưới tay Khôi nguyên La Mă kiến trúc sư Ngô Viết Thụ và hoàn
toàn không làm cho Tổng Thống VNCH rụng một cọng lông chân !
Phi đội A37 mà Nguyễn Thành Trung dẫn váo đánh phi trường Tân Sơn
Nhất trong lúc đồng bào của ḿnh đang tập trung chạy loạn hoàn toàn không
phải là chiến công mà phải gọi hành động của hắn là giết người dân thường
vô tội và tội danh của hắn là tội phạm chiến tranh, những phi công
theo Trung ném bom phi trường TSN đă vội vă tháo chạy khi từ mặt đất phản
lực F5E lên nghênh chiến trên bầu trời Sài G̣n trong những ngày cuối cùng
mà người viết đă trông thấy tận mắt.
Như vậy “chiến công” của Trung chỉ là chiến công lụi của một “chiến sỹ”
tồi
khi ném bom theo kiểu cắn trộm và
trút vô tội vạ xuống đầu đồng bào của ḿnh.
Để tưởng thưởng cho công lao của 5 Chung csvn đă sử dụng y lái những chiếc
máy bay hàng không dân dụng và chức vụ cuối cùng của hắn là Đại tá, do
được đặc quyền đặc lợi nên hắn đă buôn lậu làm giàu trong các chuyến bay
quốc tế và ngày nay sống một cuộc sống giàu sang tại quê nhà.
Th́ thôi, chiến cuộc mà, có kẻ anh hùng th́ cũng có người tiểu nhân nhưng
thay v́ ngậm miệng ăn tiền (một bản chất chó má của triều đ́nh cs) anh
hùng 5 Chung lại chơi nổi leo lên hệ thống truyền thông phét lác về chiến
công giả định Hoàng Sa, anh 5 Chung cũng quân tử tàu khi phát ngôn nguyên
văn:
“Đến giờ này tôi vẫn ân hận, tiếc
là không được chết v́ Hoàng Sa”
Theo đà phét lác đó anh 5 Chung c̣n cho biết anh đă “cùng một đội ngũ 150
phi công quân lực VNCH kư tên gửi Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu xin được
chết cho Hoàng Sa !”
Đó là phát biểu của “đại tá QĐNDVN anh hùng” Nguyễn Thành Trung, một phát
ngôn theo kiểu múa gậy vườn hoang làm cho thế hệ trẻ trong nước tin sái cổ
và khóc rưng rức thầm oán trách ông Tổng Thống VNCH, thế nhưng tất cả đều
là láo toét hết mới chết một cửa tứ !
Theo cấp chỉ huy của anh hùng 5 Chung thời điểm đó là Thiếu tá Hồ Kim
Giàu cho biết:
- “Tháng 6/1973, tôi được cử đi
học khóa tu nghiệp về F-5E tại Arizona và sau đó được chuyển qua học tại
Trường Không Chiến ở căn cứ KQ Hoa Kỳ Nellis, Las Vegas. Sau khi tốt
nghiệp trở về nước ngày 23/1/1973, tôi được BTL/KQ chỉ định làm quyền Phi
Đoàn Trưởng PĐ Nghênh Cản 538 tại Đà Nẵng. Từ Sài G̣n, tôi bay ra Đà Nẵng
nhận nhiệm vụ ngay ngày 24/12/1973. Trận hải chiến Hoàng Sa xảy ra giữa
HQVNCH và HQ Trung Cộng ngày 19/1/1974 trong lúc tôi đang chỉ huy PĐ.
Nhiệm vụ của PĐ là bảo vệ không phận VNCH, ngăn chận phi cơ CSBV từ bên
kia vĩ tuyến 17 tấn công lănh thổ Vùng I CT.
PĐ 538 được thành lập năm 1972, mang tên “Hồng Tiễn”, trực thuộc Không
Đoàn 61, SĐ1 KQ ở Đà Nẵng. PĐ được trang bị phi cơ F-5E là loại phản lực
tối tân nhất của KQVNCH. Theo bảng cấp số, PĐ được trang bị 24 phi cơ F-5E
và 36 phi công; nhưng vào thời điểm xảy ra trận Hoàng Sa, PĐ538 chỉ có
khoảng gần 20 phi công và 17 phi cơ, gồm 1 chiếc F-5B dùng để huấn luyện,
4 chiếc F-5A, và 12 chiếc F-5E. Công tác thường nhật của PĐ là trực không
chiến, phi công phải ăn, ngủ ngay bên cạnh phi cơ; khi có lệnh phải cất
cánh ngay, trong ṿng chỉ từ 1 phút 30 giây đến 2 phút 30 giây. Mỗi ngày
có 2 phi tuần ứng trực nghênh cản, mỗi phi tuần 2 máy bay. Những phi công
không ứng trực th́ phải thao dợt không chiến và huấn luyện duy tŕ khả
năng.
Sáng ngày 19/1/1974, là lúc xảy ra trận hải chiến Hoàng Sa, PĐ vẫn làm
nhiệm vụ thường lệ là trực không chiến, bảo vệ không phận VNCH, ngăn chận
phi cơ CSBV có thể từ bên kia vĩ tuyến 17 xâm nhập vào các thành phố phía
Bắc Vùng I CT.
Khoảng 12 giờ trưa ngày 19/1/1974 tôi được Tư Lệnh SĐ1KQ là Chuẩn Tướng
Nguyễn Đức Khánh gọi lên gặp và được ông cho biết trận chiến Hoàng Sa đă
diễn ra, hai bên đều bị thiệt hại; một chiến hạm của HQ là chiếc HQ 10 bị
ch́m. KQ/VNCH nhận được lệnh từ Phủ Tổng Thống qua BTL/QĐ1-QK1, thiết lập
một kế hoạch hành quân tấn công ném bom các chiến hạm TC tại Hoàng Sa.
Chuẩn Tướng Khánh ra lệnh cho tôi chuẩn bị ngay một lệnh hành quân, xử
dụng các phản lực cơ F-5E tấn công các chiến hạm TC tại Hoàng Sa trong
thời gian sớm nhất.
Sáng sớm hôm sau, tức là sáng 20/1, kế hoạch tấn công ném bom chiến hạm TC
ở Hoàng Sa đă hoàn tất với các chuẩn bị như sau:
- Lực lượng tấn công gồm 2 phi tuần ném bom đi đầu, mỗi phi tuần có 3 phi
cơ F-5E. Mỗi phi cơ mang thêm 2 b́nh xăng phụ dưới cánh, 1 b́nh xăng phụ
dưới bụng, và 2 trái bom MK 82, mỗi trái nặng 500 pounds. Hai phi tuần này
có nhiệm vụ tấn công bất cứ chiến hạm nào của TC có mặt tại Hoàng Sa.
Ngoài bom, các phi cơ này c̣n trang bị 2 hỏa tiễn không-không AIM-9J và
đại bác 20 ly M39.
- 2 phi tuần hộ tống cho hai phi tuần ném bom, mỗi phi tuần có 2 chiếc,
mỗi phi cơ mang 3 b́nh xăng phụ. Khi lâm chiến với phi cơ địch th́ các
b́nh xăng phụ được ném bỏ để dễ bề xoay trở.
- Chiến thuật: của KQVNCH là các phi tuần mang bom cất cánh trước và bay
lên đến 20,000 bộ, b́nh phi và bay thẳng ra Hoàng Sa. Chọn cao độ 20,000
bộ v́ vừa tiết kiệm được xăng và thuận lợi cho việc tấn công tàu địch. Các
phi tuần hộ tống cất cánh liền sau đó.
- Nhiệm vụ 2 phi tuần ném bom là khi đến mục tiêu, mỗi phi cơ chỉ thả 1
“pass” và giải tỏa về hướng Chu Lai – Phù Cát. Hướng này thuận lợi v́ xa
Hải Nam, hậu cứ của máy bay TC, nếu chúng truy kích ta sẽ không đủ xăng
quay về.
- Nhiệm vụ của 2 phi tuần hộ tống và nghênh cản là bay sau và bay cao hơn,
khoảng 3000 bộ để quan sát ṿm trời, t́m địch và đánh cản để bảo vệ các
phi tuần ném bom.
- Lực lượng yểm trợ, về kỹ thuật, KĐ 10 Kỹ Thuật thuộc SĐ3 KQ Biên Ḥa
phối hợp cùng KĐ Kỹ Thuật TSN đă chuyên chở ra Đà Nẵng ngay trong đêm 19/1
vật dụng và vũ khí cần thiết tăng cường thêm cho cuộc hành quân để dự
pḥng cuộc chiến kéo dài.
- Trung Tâm Kiểm Soát Không Lưu Panama theo dơi để phát giác các phi cơ
địch.
- Về chỉ huy, tôi sẽ bay dẫn đầu phi tuần ném bom và chỉ huy trực tiếp
cuộc hành quân này.
Khoảng 6 giờ sáng ngày 20/1/1974, tôi tŕnh kế hoạch hành quân vừa hoàn
tất lên Chuẩn Tướng Khánh, và cho biết mọi thứ đă sẵn sàng. Chúng tôi được
lệnh chờ. Trong thời gian chờ đợi, tôi và anh em phi công rất nóng ḷng.
Tôi nhớ đă 3 lần điện thoại hỏi Tướng Khánh nhưng đều được trả lời tiếp
tục chờ. Trong lúc chờ đợi, chúng tôi có tham dự 2 buổi thuyết tŕnh quân
báo để biết diễn biến t́nh h́nh. Nguyên ngày 20/1, chúng tôi chờ đợi vẫn
không có lệnh xuất quân. Măi đến gần trưa hôm sau, tức ngày 21/1/1974, tôi
được Tướng Khánh thông báo, và tôi c̣n nhớ rất rơ nguyên văn câu nói của
Tướng Khánh, là “Phủ Đầu Rồng ra lệnh hủy bỏ cuộc hành quân Hoàng Sa”.
Phát ngôn về chiến công ném bom Dinh Độc Lập anh hùng 5 Chung cho biết:
“Đối với cá nhân tôi, ngày 8.4.1975 là một bước ngoặt lịch sử quan trọng
nhất trong cuộc đời. Ném bom xuống Dinh Độc lập, sau đó quay lại dùng súng
phóng lựu vào kho xăng nhà bè là hành động mà tôi ấp ủ trong một quá tŕnh
dài, ngay từ thời trai trẻ”
Thật đúng là “khẩu kh”í của một anh hùng…lụi khi từ bên kia thông tin của
phi công Long Ly thuộc phi đoàn 538 phản hồi phát biểu của anh cho
thấy anh chỉ là một tên bốc phét chuyên nghiệp không hơn không kém:
- Máy bay F-5 không có súng phóng lựu(!) c̣n ném bom Dinh Độc Lập Trung
nói đă ấp ủ từ thời trai trẻ điều này chứng tỏ Trung nói phét. Khi c̣n trẻ
làm sao biết được sau này sẽ trở thành phi công? Khi vào Không Quân, ai
biết ḿnh sẽ lái loại phi cơ nào ?
- NT Trung nói về vụ Hoàng Sa.
“Đến giờ này tôi vẫn ân hận, tiếc là không được chết v́ Hoàng Sa”. Câu
này chứng tỏ Trung là một tên nói láo chuyên nghiệp v́ Trung không bao giờ
có mặt hay có tên bay trong cuộc hành quân đánh Trung Cộng trên đảo Hoàng
Sa, lư do rất đơn giản là thời gian đó NTTrung c̣n đang bị phạt cấm
bay.(!)
Thông tin về anh hùng phi công Nguyễn thành Trung của triều đại csvn c̣n
rất nhiều, trong khuôn khổ bài viết này không thể nào đưa lên cho hết, cảm
phiền bạn đọc vào
đây để biết khuôn mặt thật
của y, một anh hùng lụi chỉ nổi tiếng nhờ cơ hội khi canh đúng thời cơ,
một đặc điểm của các “anh hùng” CS.
V́ thế, “anh hùng” phi công đại tá Nguyễn Thành Trung chỉ là một anh hùng
dỏm do ban tuyên láo dựng lên, khi vầng hào quang giả tạo đến với hắn mau
chóng quá, rực rỡ quá, hănh diện quá th́ hắn tự sướng…quá ḿnh là anh
hùng…quá, thế thôi !
Nguyên Anh