Ngày mẹ bồng các con đi
Mẹ đem các con ra cửa biẻn Thôi hết rồi bè bạn Ôi lối cũ đường xưa Trả lại quê hương vườn thơ Giữa chợ đời khép kín Nước mắt mẹ tuôn trào Khi chiếc ghe rời bến Nhìn về Hố Nai giữa đêm tối sương mờ Mẹ nhớ thuở 54 Bỏ lại sau lưng nỗi sầu đất Bắc Ra đi hai bàn tay trắng Hai mươi mốt năm sau đất trời lồng lộng Mẹ ôm lòng tủi nhục Uống từng ngụm đắng xót xa Chúng nó say sưa ca bài "chiến thắng": Cướp của, đuổi người Trả thù giữa mặt đời man rợ Ngày mẹ bồng các con đi Phố xá thôn làng ngập trời đau khổ "Đảng" đốt sách vở học trò "Đảng" cướp mất quyền sinh sống tự do Đánh "tư sản, đổi tiền, bao cấp tem phiếu, cải tạo" đi tù... Vung tay trói dân làm nô lệ "Đảng" có tay liềm, chân búa ba triệu đồ tể Vai súng, lưng gươm, tim nung thép lửa Giết chết sinh lực bao nhiêu thế hệ Ngày mẹ bồng các con đi tìm tự do Lòng mẹ tro than âm ỉ cháy Bốn chục năm sau nhìn lại Đất nước vẫn mãi khốn khổ âu sầu Trong bàn tay cộng sản độc tài đảng trị
Lê Hải Lăng
|