Có đảng phái Hoa Kỳ nào (Dân Chủ hay Cộng Hoà) thật sự yêu thương dân Việt-Nam không?
Hoàng Thanh Vân
Nh́n lại lịch sử, chính người Mỹ đă nuôi duỡng và giúp đỡ Hồ Chí Minh từ những năm của thập niên 40', những nhân viên OSS, tiền thân của CIA ngày nay đă cưu mang HCM ra sao, hiện vẫn c̣n nhiều văn kiện ghi nhận. Nhu cầu tuỳ từng mức thời gian.
* Năm 1963, chính Cabot Lodge, Đảng Cộng Hoà, được TT John F. Kennedy - đảng Dân Chủ, đề cử làm quan thái thú (đại sứ) tại VN. Ông Cabot Lodge này đă là đầu giây mối rợ sắp xếp cuộc đảo chánh Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm - chính phủ dân chủ đầu tiên của VN- . Cuộc đảo chánh giết người này đă được chính Tổng Thống Kennedy và Ban Tham Mưu chủ động sắp xếp với số tiền $50,000 USD qua tay của Lucien Conein chia cho các tướng lănh đảo chánh. Nghĩ lại sao giống 30 đồng bán Chúa của Juda theo thánh kinh ngày xưa vậy.
Đúng ra đây là màn dàn xếp của TT Kennedy hầu triệt hạ Cabot Lodge định ra tranh cử phe Cộng Hoà năm 1964 chống với Kennedy.
Năm 1973, Tổng Thống Richard Nixon và Ngoại trưởng Henry Kissinger, thuộc đảng Cộng Hoà, đă đi đêm với Trung Cộng dùng VNCH để đánh đổi lấy việc Trung Cộng áp lực Cộng Sản Bắc Việt vào bàn hội nghị tại Paris để Mỹ được rút quân trong danh dự; và được làm bạn với Trung Cộng để đối đầu với Liên Bang Sô Viết.
Hồi gần tàn cuộc, chính Thượng Nghị Sĩ. Ted Kennedy đảng (DC), bào đệ của Tổng Thống Kennedy cùng với TNS. Joe Biden, cưỡng ép Quốc Hội HK cúp viện trợ $300 triệu USD mà 2/3 số tiền viện trợ gồm bom đạn cho "tiền đồn của thế giới tự do" (một danh xưng nghe mà ai oán ứa nước mắt), chống Cộng Sản. VNCH với gần 20 triệu dân - đang được tập sự sống trong chế độ dân chủ - bị đưa vào cũi, nhà tù khổng lồ CS từ năm 1975 đến nay.
* Năm 1974, Mỹ và TC toa rập với nhau cho TC đem chiến hạm lấy quần đảo Hoàng sa của VNCH mà không can thiệp, v́ đó là món quà Mỹ muốn tặng cho TC v́ t́nh hữu nghị "bóng bàn" giữa TC và HK.
* Ngày 30-4-75, Kissinger (CH) thốt lên một câu "Tại sao chúng nó (VNCH) không chết quách cho rồi?" ; trong khi đó Tổng Thống Gerald Ford (CH - kế nghiệp Tổng ThốngNixon/từ chức v́ vụ Watergate). th́ đang mải đánh GOLF.
* Năm 1992, Tổng Thống Clinton (DC), một thời là sinh viên trốn lính (draft dodger) và phản chiến được dân chúng Mỹ bầu lên làm Tổng Thống v́ lư do "ông ta đẹp trai, thổi kèn saxophone giỏi và ăn nói lưu loát". Năm 1995 v́ muốn chứng minh việc ông ta trốn lính, chống đối chiến tranh Việt Nam là đúng nên đă tái bang giao với CSVN. Hai ông bà Tổng Thống và cô con gái Chelsea được CSVN trải thảm đỏ mời sang Sàig̣n đi ăn phở "2000" và đội nón lá đi thăm thành phố.
![]()
Suốt thời đó, các quan đại sứ Mỹ ở VN, chẳng hiểu được CSVN cho ăn cái của ǵ, mà đồng ḷng "khen nức khen để" lũ Cộng Sản VN mà dụ khị người VN tỵ nạn CS về tái thiết đất nước. CSVN được thể càng hoành hành, vi phạm nhân quyền, vi phạm tự do tôn giáo, bắt giam dân VN thả dàn, nhưng vẫn được các quan thái thú Mỹ khen là "có tiến bộ".
Năm 2000, Ông George W Bush (CH) được lên ngôi. Ông cũng được các quan đại sứ Marines và Michalak sau này khuyên là nên cắt cái đuôi CPC cho CSVN đễ dễ làm ăn buôn bán. Thế là ông Tổng Thống Cộng Hoà cũng thấy bùi tai, bỏ tên CSVN ra khỏi "CPC". Chưa hết, đời ông Bush (CH) c̣n sắp xếp cho CSVN vào WTO nữa, cứ mơ màng hăo huyền là vào được WTO rồi th́ rồi CSVN sẽ khá hơn.
Rồi bị chúng gài bẫy hay sao, ông Michalak c̣n phổ suư cho phong trào cho sinh viên VN sang du học tại Mỹ để "sau này về lại nước chuyển đổi thể chế độc tài sang dân chủ, không mất một viên đạn".
Nh́n lại th́ CSVN đă tương kế tựu kế đàn áp dân chúng dữ dằn hơn, và nhân cơ hội có con cái được Mỹ ưu tiên chấp nhận cho làm sinh viên du học. Cha mẹ du sinh th́ 99% là cán bộ cao cấp được toàn quyền gửi tiền sang Hoa Kỳ cho con cái để rửa tiền hợp pháp. Hoa Kỳ biết rơ ràng là như thế, nhưng đem tiền vào Mỹ đầu tư, th́ trúng mánh của đại tư bản Mỹ rồi. Tiền đô la vẫn là tiền đô la mầu xanh lá cây thơm phức không có hơi hám ǵ của Hồi Giáo, TC, Nga Sô, VC độc tài cộng sản hay của khủng bố cả.
Hết đời vua Bush(CH) th́ đến Tổng Thống Obama (DC). Ông này cũng được bầu v́ tài ăn nói hùng biện, mê hoặc ḷng người v́ những lời hứa ngọt như mía lùi nào là: "change, we can", "sẽ có nhiều công ăn việc làm hơn", mọi người sẽ có bảo hiểm sức khoẻ" và lời hứa "ăn tiền" nhiều nhất là sẽ làm lại " Luật Di Trú cho 12 triệu dân cư ở lậu, trong đó đa số là dân Mễ cùng Mỹ la tinh và h́nh như có hơn 180,000 người Việt-Nam nữa.
Lời hứa xuông không mất tiền mua này thế mà ăn tiền: Tổng Thống OBama được tái cử nhiệm kỳ 2 với trên 73% lá phiếu của cử tri Mỹ La tinh và cho đến nay luật Di trú vẫn chưa có hy vọng ǵ hết. Dân Mỹ La tinh la ó, hỏi ông Obama về lời hứa ấy th́ ông ta nói là do bên đảng Cộng Hoà không chịu nên chưa thành luật được. Ông Obama rất khôn khéo đổ tội cho đảng Cộng Hoà.
Rồi cách đây 2 năm, ông Obama và ban Tham Mưu, dựng lên Web site "We the People" để người dân đạo đạt thỉnh nguyện thư. Dân VN tỵ nạn, do đài SBTN của GĐ NS Trúc Hồ và các ông ls. ĐP và AT tưởng bở, dấn thân ngay vào công việc xin đồng bào gửi email vào kư thỉnh nguyện thư. Kết quả nổi như cồn với trên 150,000 emails.
Toà Bạch Ốc làm việc ǵ cũng nghiêncứu kỹ càng xem dân VN đi bầu ra làm sao, v́ sắp đến nhiệm kỳ 2 rồi. Kết quả xem lại là dân VN chỉ đi bầu với con số rất khiêm nhường là chưa tới 200,000 phiếu trên tổng số hơn 450,000 cử tri nghĩa là khoảng trên dưới 40%.(Nhiều người Việt thi đậu được trở thành công dân Mỹ rồi nhưng chưa bao giờ đi bầu, chỉ xin passport để về VIỆT-NAM du lịch cho nó oai mà thôi) Hơn nữa trong phiếu ghi danh kư vào thỉnh nguyện thư trên mạng có đ̣i hỏi zip code của người kư thỉnh nguyện thư.
Tại sao?
Thưa v́ số zip code cho biết email thuộc Tiểu Bang nào, và khi đi bầu Tổng ThốngMỹ, th́ theo luật bầu cử Tổng Thống Mỹ th́ họ tính điểm của từngTiểu Bang (college electoral votes). Khi xét lại zip code của các emails mới ḷi ra là trong số 150,000 emails của người Việt, th́ California chiếm 80,000 c̣n Texas chiếm 50,000 và 20,000 thuộc các TB khác. Như vậy tính đi tính lại, con số emails này - nếu được kể là lá phiếu đi nữa (v́ nhiều ngườicó 2,3 emails nữa, và cũng chẳng bao giờ đi bầu cả), cũng chẳng đi đến đâu cả:
1) nếu 80,000 email/phiếu (?) của người Việt tại California dù có bầu hết cho ông Obama (DC), cũng không cần v́ UCV Dân Chủ chắc chắn thắng ở TB California rồi.
2) và nếu con số 50,000 emails/phiếu (?) tại Texas cũng chẳng giúp cho ông Obama thắng được TB Texas, v́ TB Texas là TB của đảng CH, và số phiếu kia chỉ là muối bỏ bể.
V́ vậy con số 150,000 emails của người Việt tỵ nạn chả có một sức lực ích lợi thiết thực nào cho bất ứng cử viên Tổng Thống HK dù Cộng Hoà hay Dân Chủ cả, cho nên khi phái đoàn VN lên Toà Bạch Ốc th́ không được Tổng Thống Obama ra tiếp v́ lư do bận việc khác quan trọng hơn. Một bài học để đời là các Ứng Cử Viên chỉ cần lá phiếu bầu cho ḿnh thôi. Nếu không có th́ họ không cần để ư đến nữa. Ca sĩ Việt Dũng khi theo phái đoàn lên HTĐ đă không cầm được nước mắt tủi nhục.
Trong khi đó 900,000 phiếu của người CUBA tự do đều nằm trong một tiểu bang Florida, nên số phiếu này rất quan trọng có thể tạo dựng một ông vua hay là đánh rớt ông vua đó. Nên hỏi ông Al Gore và ông GW Bush năm 2000 th́ biết rơ hơn.
Khi vợ ông Clinton, Bà Hillary rời chức vụ Ngoại trưởng th́ ông vua Obama kiếm ngay một ông John Kerry (DC) tổ sư phản chiến tranh Việt-Nam lo về ngoại giao.
Được biết là bao nhiêu dự luật nhân quyền cho Việt-Nam đều bị 2 ông Thượng Nghị Sĩ John Kerry (DC/MA) và ông Thượng Nghị Sĩ John McCain (CH/AZ) phủ quyết hết trơn. Với chính quyền hiện nay của Ông Obama, có một ông cựu Tổng Thống "trốn lính" là cố vấn và một ông cựu "phản chiến" làm Ngoại trưởng th́ người Việt tỵ nạn chúng ta chẳng c̣n hy vọng ǵ nữa.
Ông Kerry chuyên viên phản chiến th́ không nói làm chi, chứ ông John Sidney McCain III, nguyên là tù binh chiến tranh VN tại trại Hoả Ḷ Hà Nội trên 5 năm, mà bênh CSVN th́ thật là hết chỗ nói. (người ta đồn rằng v́ VC biết McCain là con của tướng HQ John Jack McCain Jr. Mỹ, nên chúng cư xử tốt với John McCain trong tù, nên bây giờ John McCain lo trả nợ VC về những ưu đăi đó mà các đồng đội của ông không biết. John McCain khi về nước c̣n được tung hô là anh hùng chiến tranh VN nhưng đâu có biết là ông ta cũng chẳng khác ǵ với tên phản chiến Kerry. ) Mới đây thấy ông TNS McCain ra nghị quyết quậy phá Biển Đông nên TC ra lệnh cho Phạm Quang Nghị đem tấm ảnh John McCain bị bắt tại hồ Trúc Bạch tặng riêng cho Ông TNS.
Hiện nay sắp đến ngày Arizona bầu lại Thượng Nghị Sĩ Tiểu Bang, và chính trong đảng CH, cử tri Tiểu Bang Arizona đă chỉ trích là John McCain trong nhiều năm qua đă quên ḿnh là đảng viên CH bảo thủ mà thường bầu theo đảng DC.
Để kết luận, quyền lợi của Mỹ là trên hết. Nhất là từ 3 đời Tổng thống trẻ (B. Clinton, GW. Bush và B. Obama) sau này, th́ họ quên hết Hiến Pháp năm 1776 và cương lĩnh Dân quyền (Civil rights) mà cha ông (quốc phụ) của họ đă viết ra ngày mới lập quốc khi xưa rồi, v́ họ đă bị kiểm soát chặt chẽ bởi các đại tài phiệt chỉ biết kiếm tiền làm ăn mà thôi. Hiện nay họ c̣n bị truyền thông - đệ tứ quyền - chi phối nữa.
Chúng ta - những tiểu quốc - cũng đừng quên là ôm chân một đảng phái của Hoa Kỳ, th́ chỉ có thể được che chở, hưởng lợi trong ṿng 4 hay 8 năm thôi, chính trị Hoa Kỳ là thế đó.
Cả "Trung Hoa Quốc Gia" (Đài Loan) và Việt Nam Cộng Ḥa (Miền Nam VN thời đệ nhị CH) đă hoàn toàn tính toán sai lầm, nên đă thân tàn ma dại như ngày nay. Đài Loan bị đuổi ra khỏi HĐBA Liên Hiệp Quốc năm 1979, và cho Trung cộng vào thay thế. Việt Nam Cộng Ḥa th́ mất nước.
Tất cả chỉ v́ quyền lợi cốt lơi của đám đại tài phiệt mà ra cả. Chính quyền Hoa Kỳ từ 8 đời TT/HK đến nay đều công nhận chính sách (không văn tự) "Một Trung Quốc" làm vừa ḷng TC để được vào đầu tư tại TQ - xử dụng lương công nhân lao động rẻ - hầu kiếm lời. Đài Loan chỉ được mua súng ống, đạn dược của Hoa Kỳ, và được Hoa Kỳ kư thoả hiệp bênh vực khi bị TC tấn công, lấn chiếm, một cử chỉ mà thế giới cho là để kiềm chế răn đe TC. Tuy nhiên từ năm 1979 đến nay HK và Đài Loan cũng không có bang giao chính thức (không có Toà Đại sứ, kể cả Toà Lănh sự).
V́ quyền lợi cốt lơi, một đồng minh lớn trong Chiến Tranh thứ II đồng thời cũng là 1 thành viên trong HDBA/LHQ mà cũng bị bỏ rơi như thường, th́ bất cứ việc ǵ cũng có thể xẩy ra được.
Hoàng Thanh Vân