Thiếu Tướng  PHẠM VĂN PHÚ

Anh Hùng Bất Tử

 

Ngày Quốc Hận: Tưởng niệm Vị Anh Hùng tuẫn quốc của Quân Lực VNCH.

 

 

(Diễn văn đọc trong Ngày giỗ tại tư gia Sài g̣n năm 1985, do anh Nguyễn Quang và tác giả tổ chức với sự đông đảo của các sĩ quan Lực Lượng Đặc Biệt mới ra tù, đặc biệt có sự hiện diện của Chuẩn Tướng Lam Sơn nguyên Tư Lệnh LLĐB)

 

 

Trời Sài G̣n hôm nay u uất,

Nóng nung người ruột thắt, gan bào,

Hồn anh giờ ở nơi đâu,

Có c̣n ngậm đắng, nuốt sầu không anh ?

 

Cả cuộc đời tuổi xanh, đầu bạc,

Đem thân ḿnh sống thác quê hương,

Những người chiến sĩ Mũ Xanh,

Nhập thần, xuất quỉ, tung hoành khắp nơi.

 

Rồi thế sự nổi trôi, điên đảo,

Bọn tham quan mũ áo cầu vinh,

Mặc t́nh dân nước, chiến binh,

Miễn sao phú quí thân ḿnh hằng mong.

 

Riêng anh vẫn tận trung Bảo Quốc,

Xả thân v́ Đại Cuộc pḥ nguy,

Than ôi con én sá chi !

Mùa Xuân Dân Tộc qua đi mất rồi.

 

Nên anh phải một thời gian khổ,

Nay nơi này, rời chỗ liên hồi,

Nhưng dù vật đổi sao rời,

Th́ anh vẫn sống là người Mũ Xanh.

 

Bởi số phận đành hanh quá đáng,

Đem người hiền mà giáng oan khiên,

Một trời vây bủa ‘Nghiệp, Duyên’

Tướng tài phút chốc trở nên bất tài.

 

Anh không thể sống loài nhơ nhuốc,

Không đầu hàng, mất nước cầu vinh,

Nên anh đă phải quyên sinh,

Để anh viết lại một thiên Sử Hùng.

 

Anh hùng tử, khí hùng bất tử,

Anh chết đi lịch sử c̣n ghi,

Cái thân ngoại vật sá chi,

Hồn anh bất diệt, uy nghi hào hùng.

 

Đất Nước này đă từng hưng phế,

Thế giới này từng nể oai danh,

Việt Nam nhỏ bé hiền lành,

Nhưng nhiều Nhân Kiệt, Tinh Anh, khác người.

 

Thế mới biết, thế thời phải thế,

Anh ra đi là để sống c̣n,

C̣n trời, c̣n nước, c̣n non,

C̣n gịng lịch sử, anh c̣n sống thôi.

 

Ơn đức anh, chúng tôi cùng hưởng,

Từng cận kề, lúc sướng, khi buồn,

Vào sinh ra tử là thường,

Cho nên nghĩa nặng, t́nh thương đậm đà.

 

Giờ đă được thả ra khỏi trại,

Về giỗ anh, nhớ lại t́nh xưa,

Anh em, chiến hữu bây giờ,

Xác thân tàn tạ, bạc phơ mái đầu.

 

Thôi đă hết giăi dầu gian khổ,

Đă qua rồi một thuở tung hoành,

Chúng tôi giờ cũng như anh,

C̣n chăng Khí Phách để dành hậu sinh.

 

Hồn anh có uy linh hiển hách,

Xin khẩn cầu cấp bách về đây,

Cùng nhau chung tiệc xum vầy,

Gia Đ́nh, Đồng Đội ḷng này kính dâng.

 

 

Hoài  Lễ

 

( Trích Thi Phẩm ‘Thơ Nhạc Vào Trận’ )

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính