Who recognized the government of Ho Chi Minh?

 

 

 

After the collapse of the communist regime in Eastern Europe and the Soviet Union, there were some views in favor of Ho Chi Minh (HCM), saying that because the United States did not recognize the government of Ho Chi Minh, he was forced to join the communist side. This lame reasoning only deceives those who have not learned about the operation process of HCM since the 20s.

 

When such a comment is made, it is automatically accepted that communism is the stain of humanity, the garbage that the human world must eliminate.

 

Wikipedia records the words of President Donald Reagan:

 

Reagan referred to the Soviet Union as an “evil empire” and as “the focus of evil in the modern world”.

 

President George W. Bush, June 2007:

 

 

The 20th century will be remembered as the deadliest century in human history. And the record of this brutal era is commemorated in memorials across this city. Yet, until now, our Nation’s Capital had no monument to the victims of Communism, an ideology that took the lives of an estimated 100 million innocent men, women, and children. So it’s fitting that we gather to remember those who perished at Communism’s hands and dedicate this memorial that will enshrine their suffering and sacrifice in the conscience of the world.

 

When the Ho Chi Minh group robbed the government of Tran Trong Kim on August 17, 1945, at the Opera House, the same day in England the book “Animal Farm” was born. Writer George Orwell understood the nature of the communist regime and its people, so he woke the world up with metaphorical characters in the story: The oligarchs are pigs: the old major pig is Lenin, the Snowball pig is Trotsky, the pig Napoleon is Stalin. The squealer pig specializes in propaganda. Another group of animals such as donkeys, horses, dogs, and chickens…represent powerless intellectuals, brainwashed laborers, hunting dogs, and low-income people… Ironically, after The Soviet Union collapsed, in 1991, the book “Animal Farm” in Vietnamese has been widely disseminated on the internet, especially people in Vietnam are very interested in reading it.

 

On September 2, 1945, when he presented his “government” to his compatriots in Hanoi, Ho Chi Minh wanted only to be recognized by the United States, but was unsuccessful, although the previous week Ho’s delegation had tried to persuade those Americans in the Office of Strategic Services, an United States intelligence agency. Ho Chi Minh asked General Chennault for a picture when they met in Kunmingm and Chennault signed it for him. Ho used that picture to spread the word that the United States was supporting him.

 

Ho tried to dupe his fellow Vietnamese through devices like Chennault signed photograph about the real American attitude. Ho himself continued to entertain false hopes about the United States. (Britain in Vietnam, Peter Neville, 2007, page 121)

 

Vaguely about the two words “communism,” Ho Chi Minh had to successively pull some elements of national parties into the government of “Democratic Republic of Vietnam.” Not long after, Nguyen Tuong Tam and Vu Hong Khanh also tried to “escape” when they learned the truth about the international communist Ho Chi Minh. Even Ho’s comrades resisted when they saw him and Vo Nguyen Giap welcomed the French communist delegation to Hanoi, in March 1946, to lay the foundation for the communist rule.

 

This communist French group attended a “recognition” ceremony held in Hanoi, on March 7, 1946. On the streets of Hanoi, people were shouting “Ho Chi Minh sells the country!”

 

Walter Cronkite, film about HCM, 1966, stated:

 

Ho pledged for independence of Vietnam, but no one listened to him except the French communists.

 

 

 

In December 1946, allied France re-occupied to quell the red wave. Ho Chi Minh’s propaganda was spreading the news that the French returned to Vietnam for “colonialism.” This complicated period is considered an “advantage” for the undertakings with the policy of using all means to achieve the goal.

 

 

 

 

Ai công nhận chính phủ của Hồ Chí Minh?

 

 

 

Sau khi chế độ cộng sản ở Đông Âu và Liên Xô sụp đổ, có một vài quan điểm ủng hộ Hồ Chí Minh (HCM), cho rằng v́ Hoa Kỳ không công nhận chính phủ Hồ Chí Minh nên ông ta buộc phải tham gia phe cộng sản. Cái lư luận khập khiễng này chỉ đánh lừa được những ai chưa t́m hiểu về quá tŕnh hoạt động của HCM từ những năm 20 mà thôi.

 

Khi nhận xét như vậy, người ta mặc nhiên chấp nhận chủ nghĩa cộng sản là vết nhơ của nhân loại, là thứ rác rưởi mà thế giới loài người phải loại bỏ.

 

Wikipedia ghi lại lời của Tổng thống Donald Reagan:

 

Reagan gọi Liên Xô là một "đế chế tà ác" và là "tâm điểm của tội ác trong thế giới hiện đại".

 

Tổng thống George W. Bush, tháng 6 năm 2007:

 

 

Thế kỷ 20 sẽ được ghi nhớ là thế kỷ đẫm máu nhất trong lịch sử loài người. Và kỷ lục về thời đại tàn bạo này được tưởng niệm trong các đài tưởng niệm trên khắp thành phố này. Tuy nhiên, cho đến nay, Thủ đô của Quốc Gia chúng ta không có tượng đài nào cho các nạn nhân của Chủ nghĩa Cộng sản, một hệ tư tưởng đă cướp đi sinh mạng của khoảng 100 triệu người kể cả đàn ông, phụ nữ và trẻ em vô tội. V́ vậy, thật phù hợp khi chúng ta tập hợp để tưởng nhớ những người đă thiệt mạng dưới tay Chủ nghĩa Cộng sản và cung hiến đài tưởng niệm này để ghi nhớ sự đau khổ và hy sinh của họ trong lương tâm của thế giới.

 

Khi bè nhóm Hồ Chí Minh cướp chính quyền của Trần Trọng Kim vào ngày 17 tháng 8 năm 1945, tại Nhà hát lớn, th́ cùng ngày ở Anh cuốn sách “Trại súc vật” ra đời. Nhà văn George Orwell hiểu rơ bản chất và con người của chế độ cộng sản, nên ông đă cảnh tỉnh thế giới bằng những nhân vật ẩn dụ trong truyện: Đầu sỏ chính là những con heo: con heo già là Lenin, con heo Snowball là Trotsky, con heo Napoléon là Stalin. Con heo chuyên ré lên tuyên truyền. Một nhóm động vật khác như lừa, ngựa, chó, gà… đại diện cho trí thức bất lực, lao động bị tẩy năo, chó săn, người thu nhập thấp… Trớ trêu thay, sau khi Liên Xô sụp đổ, năm 1991, cuốn sách “Trại súc vật” bằng tiếng Việt đă được phổ biến rộng răi trên mạng, nhất là người Việt Nam rất thích đọc.

 

Ngày 2 tháng 9 năm 1945, khi ra mắt “chính phủ” của ḿnh trước đồng bào ở Hà Nội, Hồ Chí Minh chỉ muốn được Hoa Kỳ công nhận, nhưng không thành công, mặc dù tuần trước phái đoàn của Hồ đă cố gắng thuyết phục những người Mỹ ở đó. Văn pḥng Chiến lược, một cơ quan t́nh báo Hoa Kỳ. Hồ Chí Minh đă xin Tướng Chennault một bức ảnh khi họ gặp nhau ở Côn Minh và Chennault đă kư cho ông ta. Hồ đă sử dụng bức ảnh đó để tuyên truyền rằng Hoa Kỳ đang ủng hộ ông ta.

 

Hồ đă cố gắng lừa đồng bào Việt Nam của ḿnh thông qua các th như bức ảnh có chữ kư của Chennault về thái độ thực sự của người Mỹ. Bản thân Hồ tiếp tục ấp ủ những hy vọng hăo huyền về Hoa Kỳ. (Britain in Vietnam, Peter Neville, 2007, trang 121)

 

Mơ hồ về hai chữ “cộng sản”, Hồ Chí Minh đă phải lần lượt kéo một số thành phần các đảng phái quốc gia vào chính phủ “Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa”. Không lâu sau, Nguyễn Tường Tam và Vũ Hồng Khanh cũng t́m cách “thoát nạn” khi biết được sự thật về tên cộng sản quốc tế Hồ Chí Minh. Ngay cả các đồng chí của Hồ cũng phản đối khi thấy ông ta và Vơ Nguyên Giáp đón phái đoàn cộng sản Pháp đến Hà Nội, tháng 3 năm 1946, để đặt nền móng cho chế độ cộng sản.

 

Nhóm cộng sản người Pháp này dự lễ “công nhận” tổ chức tại Hà Nội, ngày 7 tháng 3 năm 1946. Trên đường phố Hà Nội, người dân hô vang “Hồ Chí Minh bán nước!”

 

Walter Cronkite, phim về HCM, 1966, nói:

 

Hồ hứa giành độc lập cho Việt Nam, nhưng không ai nghe ông ta ngoại trừ cộng sản Pháp.

 

 

 

Tháng 12 năm 1946, đồng minh Pháp tái chiếm để dập tắt làn sóng đỏ. Bô máy tuyên truyền của Hồ Chí Minh tung tin rằng người Pháp trở lại Việt Nam để “thực dân hóa”. Giai đoạn phức tạp này được coi là “lợi thế” cho những chủ trương với chính sách dùng mọi cách để đạt được mục đích.

 

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính