Con thuyền Việt Nam

 

 

Đă hơn 60 năm, đảng cộng sản áp đặt chế độ toàn trị lên đất nước Việt Nam với khẩu hiệu “Thà mất nước chứ không mất đảng”, bởi vậy họ “Hèn với giặc, ác với dân”. Cả một giải giang sơn gấm vóc của tổ tiên gây dựng hơn bốn ngàn năm trải dài theo bờ biển Thái B́nh Dương nay gom lại chắc chỉ vừa đầy một khoang thuyền nhỏ lênh đênh không bến bờ. Mời quư vị đọc bài thơ “Con Thuyền Việt Nam” của Bùi Phạm Thành để đồng cảm với nỗi đau của dân tộc và để biết phải làm ǵ để cứu lấy giang sơn, Tổ quốc Việt Nam. 

 

 

 

 

Việt Nam như thể con thuyền,
Bập bềnh trôi nổi giữa miền băo giông.
Biển Đông, Tàu cộng tấn công,
Cá không được bắt, dầu không được t́m.
Giang sơn, đất, đảo tổ tiên,
C̣n chăng là một khoang thuyền cỏn con.
Đảng xem nhẹ cả nước non,
Thà là mất nước, đảng c̣n thế thôi.
Ghế trên đảng chễm chệ ngồi,
Bám lấy quyền lực sống đời giàu sang.
Đời “Tư Bản Đỏ” huy hoàng,
Xây nhà, xây cả nghĩa trang để dành.
Ngu dốt trong việc điều hành,
Tiền hàng ngàn tỉ kinh doanh thiệt tḥi.
Người dân muốn có đôi lời,
Th́ công an sẽ đến “mời” đi ngay.
Đàn áp, đánh đập thẳng tay,
Nhưng khi gặc đến giơ tay đầu hàng.
Về đâu đất nước Việt Nam?
Con thuyền không bến nước tràn đến nơi.
Người dân nước Việt Nam ơi,
Cùng nhau hợp sức thoát đời lầm than.
Dẹp đảng cộng sản ác gian,
Đưa thuyền tới bến b́nh an một ngày.
Đa nguyên, đa đảng, bến này,
Tự Do, Dân Chủ bến đây Thái B́nh.


Bùi Phạm Thành
(dslamvien.com)

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính