Hòa Bình Ơi, Hòa Bình, 8.

Bài Ca Hòa Bình.

 

 

1. Năm ấy xuân đi chẳng một lời, (1945)

Hạ về phượng nở đỏ nơi nơi.

Chào thu pháo nổ tung trên phố,

Đông đến tang thương thấm máu người.

Từ đấy bắc nam đành cách biệt (1954)

Non cao núi thẳm chẳng chung trời.

Miền Nam tiếng hát vang vang mãi,

Đất bắc quê xưa những ngậm ngùi.

 

 

2. Đất bắc quê xưa những ngậm ngùi.

Hòa bình rồi, hỡi hòa bình ơi.

Phương Nam ca múa vui ngày hội,

Tiếng hát vươn cao đến tận trời.

Tình nước quê ta tươi đẹp qúa.

Lòng người như sóng biển đầy vơi.

Vạn dân nô nức bài ca mới,

Đất nước hân hoan những nụ cười!

 

 

3. Đất nước hân hoan những nụ cười!

Người già em bé bước vui tươi.

Đường xa chim hót, hoa đua nở,

Rộn rã bên nhau những tiếng mời.

Chinh chiến đã qua nắng mới đến,

Làng trên xóm dưới rượu đầy vơi.

Người đi tay nắm, chân đều bước,

Ngọn gió vươn lên rạng nắng trời,

 

 

4. Ngọn gió vươn lên rạng nắng trời,

Dưới trăng, đèn sáng tỏ hồn thơ.

Người người chung tiếng bài ca mới,

Tổ quốc thân yêu một bóng cờ!

Bỗng chốc, giữa ngày không hẹn ước,

Hỏi trời, hỏi đất, đất như mơ.

Mậu Thân lá đỏ gieo tang tóc,

Tiếng thét ba mươi khóc bỏ đời.

 

 

5. Tiếng thét giữa đêm khóc bỏ đời.

Trẻ già, trai gái khấn van trời.

Trời cao im tiếng, không lên tiếng,

Đất thấp đạn vang, nổ xé… giời!

Thành phố, phương nam theo xác pháo.

Đầu làng cuối xóm khóc khan hơi,

Ngàn năm chưa thấy loài man dã,

Đốt pháo đêm xuân giết vạn người.

 

 

6. Quả pháo đêm xuân giết vạn người.

Thôn làng, phố xá thịt xương rơi.

Người đi than khóc không ngừng tiếng,

Kẻ đến nghênh ngang với nụ cười.

Mẹ chết trong nhà không kịp trối,

Con thơ ra phố cũng lìa đời.

Nghìn sau còn mãi lời kinh sử,

Đường phố bắc nam cháy ngụt trời.

 

 

7. Đường phố bắc nam cháy ngụt trời.

Hoà bình rồi, hỡi hòa bình ơi,

Từng đêm máu chảy hồn ai oán,

Nước mắt sầu vương đến vạn đời.

Đất Việt tan hoang, nhờ đạn pháo,

Phương nam gặp nạn máu sương phơi.

Ngàn hoa đã tàn theo năm tháng,

Chỉ có đau thương nở với đời.

 

 

8. Chỉ có đau thương nở với đời,

Hoà bình rồi, hỡi hòa bình ơi!

Chiến tranh nước mắt tràn sông núi,

Mơ ước yên vui chẳng gặp thời.

Máu chảy từng đêm theo mã tấu,

Xác người dân Việt khắp nơi nơi.

Ngày sau ai viết bài kinh sử,

Ghi nhớ người đi chẳng một lời.

 

 

9. Hãy nhớ người đi chẳng một lời.

Hòa Bình rồi hỡi Hòa Bình ơi!

Người đi theo nước không về nữa,

Tiếng hát hôm nao đã hết rồi.

Chinh chiến mươi năm tràn nước mắt,

Hoà Bình cộng đến lại đầu rơi.

Ánh vàng vừa khuất bên sườn núi.

Khố đỏ múa dao lộng đất trời.

 

10. Khố đỏ múa dao long đất trời,

Qủy thần cũng thác, há dân tôi.

Tìm đâu hoa nở theo liềm búa,

Chỉ thấy máu tanh suốt một đời.

Tháng tám chúng về treo khố đỏ,

Người dân nước Việt chết như mơ.

Ba mươi lại đến không kèn trống,

Chỉ có răng hô há miệng cười.

 

 

Bảo Giang.

9.2015

 

 

 

 

Tin Tức - Bình Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính