“… đă đánh lừa đồng bào làm cho NIỀM TIN không c̣n.”

 

Bằng Phong Đặng văn Âu

 

 

Thưa ông bác sĩ Lê văn Sắc,

 

Một người bạn chuyển cho tôi xem bài nhận định của ông về tôi. Ông viết:

 

“Cưới cùng th́ phải nhận xét là Đặng Văn Âu là “kẻ lộn xộn nhất”, chỗ nào cũng góp mặt, góp tiếng... hèn nào, chẳng thấy ai khen hay “dùng Đặng Văn Âu được”, đúng không hả ông Bằng Phong, bay mà không bằng?”

 

Tôi không tranh luận với ông, v́ hai chúng ta có hai tŕnh độ nhận thức khác nhau.

 

1/ Nhận thức:

 

Theo sự suy nghĩ của tôi, là Người Chống Cộng th́ phải cất lên tiếng nói khi thấy có cá nhân nào, đoàn thể nào lợi dụng danh nghĩa Chống Cộng để làm lợi cho ḿnh v́ tài chánh hoặc v́ danh tiếng. Loại cá nhân đó, đoàn thể đó làm mất NIỀM TIN của đồng bào. Trong công cuộc đấu tranh nào, ai muốn chiến thắng kẻ thù th́ trước hết phải có NIỀM TIN”. V́ nó là sức mạnh của người chiến sĩ dám hy sinh v́ chính nghĩa.

 

Cái Mặt Trận Kháng Chiến của anh em nhà Hoàng Cơ Minh lừa bịp đồng bào đă làm mất NIỀM TIN” vào chính nghĩa quang phục quê hương, th́ tôi phải lên tiếng để đồng bào đừng tiếp tục bị lừa. Đó là nhiệm vụ của người chiến sĩ “Biết mà không nói là bất nhân; nói mà không nói hết là bất nghĩa”.

 

Trong hai bức thư tôi viết cho ông Nghĩa Xuân Nghĩa và ông Hoàng Cơ Định, ông bác sĩ Sắc hăy chỉ cho tôi thấy chỗ nào mà tôi dùng lời lẽ khiếm nhă? Điều đó chứng tỏ rằng tôi là người lính có nhân cách, không dùng những thậm từ để miệt thị đối tượng.

 

Nhiệm vụ của người tranh đấu không c̣n vũ khí th́ phải dùng tư tưởng, hiểu biết để nâng cao tŕnh độ nhận thức quần chúng. Tôi lấy kinh nghiệm của tôi về những âm mưu thâm hiểm của kẻ thù mà ông bác sĩ cho rằng chỗ nào cũng có mặt tôi. Sở dĩ tôi đặt vấn đề với ông Nguyễn Xuân Nghĩa, ông Hoàng Cơ Định để cho những anh em trẻ biết, đừng tham gia vào một tổ chức lừa bịp.

 

Nếu hai ông Nghĩa, ông Định đàng hoàng, tử tế, có chính nghĩa th́ hai ông ấy đă trả lời rồi; chứ không dùng bọn dư luận viên để miệt thị tôi.

 

2/ Không thấy ai khen hay ai dùng ông (Đặng văn Âu).

 

Tôi lên tiếng, góp ư không nhằm mục đích để được ai khen. Chẳng hạn, bác sĩ Sắc có lần gửi email khen ngợi tôi, tôi chỉ hồi đáp giản dị: “Cám ơn”.

 

C̣n việc không ai dùng tôi th́ nói thiệt với ông bác sĩ điều này: “Tôi không phục vụ cho cá nhân nào, cho đoàn thể nào. Nên không ai có thể DÙNG tôi đâu. Tôi chỉ là công cụ của DÂN TỘC VIỆT NAM thôi! Nếu cá nhân nào, đoàn thể nào cứu được đồng bào Việt Nam thoát ách đô hộ Cộng Sản th́ tôi sẽ t́nh nguyện “xách dép” cho cá nhân đó, đoàn thể đó mà không đ̣i hỏi bất cứ lợi nhuận nào.

 

3/ Xin trả lời ông câu kết luận: “ông Bằng Phong, bay mà không bằng?”.

 

Thưa ông bác sĩ có bằng Tiến sĩ Y khoa,

 

Khi viết bài góp ư hoặc lên tiếng với đối tượng, tôi luôn luôn chứng tỏ ḿnh là con nhà gia giáo nên không bao giờ châm biếm phương danh hay bút hiệu người khác. Và tôi không bao giờ phê phán đời tư đối tưởng. Tôi chỉ tranh luận về sự phải, sự trái mà thôi, v́ tôi có trí tuệ.

 

Tôi là phi công, cho nên tôi đặt cho ḿnh bút hiệu Bằng Phong. Bằng là cánh đại bàng, Phong là gió. Nghĩa là Cánh Bằng Lướt Gió. Tự nhận ḿnh là Cánh Bằng để phân biệt với loài Chim Sẻ. Và Cánh Bằng này vẫn tiếp tục Lướt Gió cho đến khi Thượng Đế bắt buộc xếp cánh mà thôi.

 

Ông bác sĩ Sắc tự phụ cho rằng tôi bay mà không bằng, th́ tôi cũng nói nốt cho bác sĩ hiểu.

 

Tại v́ người đời đánh giá Phi Công là bọn vơ biền, ít học, không bằng cấp, nên ông muốn miệt thị những người đă đổ xương máu cho quê hương là loại vũ biền, không bằng cấp.

 

Không sao cả! Phi Công chúng tôi tự biết chúng tôi là ai.

 

Điều kiện trở thành phi công, thí sinh phải có  bằng Tú Tài. Điều kiện vào Đại Học, thí sinh phải có bằng Tú Tại. Đúng không? Thưa ông bác sĩ?

 

Học để có cái bằng bác sĩ, kỹ sư chỉ cần chăm chỉ, chuyên cần “tụng” là được. Để có cái bằng phi công, dù “tụng” đến mấy cũng không được, v́ cần đến sự phối hợp chặt chẽ giữa bộ óc và động tác tay chân. Bộ óc phải phán đoán nhanh mỗi khi gặp trường hợp khẩn cấp (emergency), phán đoán xong th́ phải có động tác đúng để cứu mạng ḿnh và cứu mạng người ở dưới đất.

 

Không gian tuy rộng lớn, nhưng không có chỗ cho người phi công phạm sai lầm. Bởi v́ phi công phạm sai lầm th́ người phi công tan xác ngay.

 

Trong khi đó người bác sĩ sai lầm th́ bệnh nhân chết và bác sĩ vẫn bằng an vô sự với tiền thù lao.

 

Dù bác sĩ châm biến chúng tôi không có bằng cấp, nhưng bác sĩ đừng quên chúng tôi là những “Phi công của Đất Nước VNCH; chứ không phải là “Giặc lái” như Việt Cộng mạ lỵ kẻ thua trận.

 

Đối với tôi, Đề đốc Hoàng Cơ Minh là tội đồ không khác ǵ Hồ Chí Minh, v́ đă đánh lừa đồng bào làm cho NIỀM TIN không c̣n. Trong nước Việt Cộng tưởng niệm Hồ Chí Minh th́ tôi coi Việt Tân tưởng niệm Hoàng Cơ Minh đều như nhau. Đều vái lạy một tên TỘI ĐỒ!

 

Vài hàng vắn tắt để bác sĩ đừng có lời nói khinh miệt anh em phi công chúng tôi không có bằng cấp.

 

 

Trân trọng,

 

Bằng Phong Đặng văn Âu, một người không có bằng cấp.

 

 

 

Tin Tức - B́nh Luận     Vinh Danh QLVNCH     Audio Files     Tham Khảo     Văn Học Nghệ Thuật     Trang Chính