Mưa Trên "Xứ Sương Mù" Nhớ Mưa Xứ Huế
Ngô Huế
"Chiều nay mưa trên xứ Huế, biết ai đă quên ai rồi, mà hạt mưa vẫn rơi rơi đều, nghe ḷng nhớ ai…"
Những lời ca trong bài: Mưa trên xứ Huế ngày nào, nghe như vẫn c̣n văng vẳng đâu đây, khi nghe những hạt mưa "vẫn rơi rơi đều" ở cái xứ sương mù Anh quốc.
Tôi bỗng nhớ, nhớ lắm, nhớ những buổi chiều đi dưới những cơn mưa trên con đường Lê Lợi của xứ Huế, dưới hàng cây cổ thụ thật đẹp, nhưng thật buồn khi nh́n những cành lá oằn ḿnh rủ xuống trong cơn mưa nặng hạt, những sợi mưa trong suốt, long lanh chạy dài từ những cái đuôi của những chiếc lá cũng thật đẹp, đẹp như những giọt nước mắt của người con gái Huế chảy từ ngọn tóc, khi khóc cho chiếc cầu Trường Tiền bị cộng quân đánh sập hồi Tết Mậu Thân, 1968, và cũng đau thương khi "đưa em đi đào xác".
Tôi, một quân nhân đă giă từ mái trường, lên đường ṭng quân giết giặc, đă từng qua những trận giao tranh khốc liệt với cộng quân, tôi cũng như đồng đội, những tưởng rằng quê hương rồi sẽ được thanh b́nh, ḿnh sẽ rời tay súng, để trở về với mái ấm gia đ́nh bên gịng Hương Giang thơ mộng. Chúng tôi không bao giờ nghĩ đến một ngày sẽ phải rời tay súng, phải mất nước rồi phải rời xa quê hương đất tổ đến xứ sương mù này, chỉ v́ không c̣n chỗ sống trong chế độ của bọn cộng sản bạo tàn.
Rồi hôm nay, sau bao nhiêu năm sống đời tỵ nạn, mỗi lần nh́n những cơn mưa, nh́n những làn sương mờ đục ở cái xứ này, nó khiến cho tôi lại càng nhớ đến những làn sương giăng trên mặt sông Hương; nhưng hỡi ôi ! xứ Huế mộng mơ của ngày xưa đă không c̣n nữa, mà xứ Huế của ngày hôm nay, là xứ Huế của sự điêu tàn dưới những bàn tay hung bạo của bọn cộng sản, một lũ mặt người mà ḷng dạ sói lang. Chúng đă biến chẳng riêng xứ Huế, mà biến cả nước Việt Nam thành một trong các nước đói nghèo, lạc hậu nhất trên thế giới. Chúng đă đội cả tiền đồ của dân tộc đem dâng hiến cho bọn giặc Tầu, chúng đă là những tên Mă Giám Sinh, Tú Bà, đă đẩy vô số những cô thôn nữ ngây thơ rơi vào những bàn tay thô bạo ở những chốn bùn lầy ở nơi xứ người, mà đă có rất nhiều cô gái trẻ đă phải chết một cách thảm thương dưới những bàn tay độc ác của những thằng được gọi là "chồng" đă bỏ tiền ra để mua thân xác của những cô gái ấy !!!
Tôi phẫn uất, tôi căm thù, khi nh́n thấy một tên công an đă thẳng chân giày mà đạp lên mặt một thanh niên trên xe bus, hay những cảnh của những tên công an đang đánh đập những người dân vô tội, có những người đă phải chết hoặc tàn tật chỉ v́ họ muốn đ̣i lại mảnh vườn của tổ tiên để lại !!!
Ngoài ra tôi cũng căm thù bọn người "phản chiến - thành phần thứ ba" ngày xưa v́ trong lúc chúng tôi, những người lính không kể ngày đêm xông pha ngoài trận tuyến, th́ bọn chúng được sống b́nh yên ở hậu phương để mài những thanh kiếm dài thật sắc, để đâm vào phía sau lưng của những người lính đang chiến đấu với kẻ thù chung, là bọn cộng cộng sản đang xâm lăng nước Việt Nam Cộng Ḥa.
- Chính bọn chúng, một lũ ăn cơm Quốc Gia, thờ ma cộng sản. Một ngày nào, khi bọn cộng sản Bắc Việt phải đến tội, th́ cả lũ này cũng phải cùng chung tội với nhau không thể miễn trừ.
Bọn cộng sản Việt Nam, là một đảng cướp. Sau ngày 30-4-1975, người dân của miền Nam đă nh́n thấy một cách rất rơ ràng chúng là một lũ cướp, chúng cướp từ đôi đũa, cái chén… chúng giật những con búp bê từ trên tay của những em bé miền Nam, rồi nh́n mê mẩn những "con búp bê biết ngủ, biết khóc" những "chiếc ô - chiếc đài - chiếc đồng hồ có cửa sổ, không người lái" đến những vật dụng trong nhà của người dân của miền Nam, những thứ mà lũ chúng chưa hề thấy bao giờ như, những chiếc Tivi, tủ lạnh, quạt máy…v…v… những chuyến xe, chuyến tàu từ Nam ra Bắc đều chất đầy những mặt hàng thuộc loại "vào vơ vét về". Chúng là một lũ mọi rợ từ trên rừng vừa lạc bước xuống một thành phố văn minh của miền Nam tự do.
Vậy, chúng ta, là những nạn nhân của bầy cộng sản vong nô, bạo tàn, ác độc, chúng ta phải cương quyết sát cánh bên nhau, đồng ḷng cùng toàn dân tại quốc nội, cùng đứng lên chặt đứt xích xiềng cộng sản, để xây dựng lại một nước Việt Nam tự do - dân chủ, xóa sạch bóng dáng của bọn cộng sản bán nước. Xin mọi người hăy nhớ, là có tiêu diệt được cộng sản Việt Nam, th́ mới mong đánh đuổi được giặc Tầu ra khỏi đất nước của chúng ta.
26-8-2011 Ngô Huế
|