Tháng Tư, năm 1975.
Đêm hai mươi chín, đen như ngày đă mất !
Nghe loa vang tiếng giặc gọi chiêu hàng.
Gh́ tay súng, nhớ lời thề Trách Nhiệm.
Giữ niềm tin, từng loạt đạn đáp lời.
Những người lính chợt vùng lên bất chấp.
Trong ṿng vây, sinh tử đă có phần…
Ngày ba mươi, nghiêm chào nhau lần cuối.
T́nh chiến hữu!... lặng người, xót xa đau.
Colt 45, từng mảnh, nát tan hồn,
Trôi ch́m theo gịng nước đục quê hương,
Vào ḷng sông, không vương vào tay giặc.
Đây cấp bực, một thời trên áo trận.
Danh dự đây! bạc phận, đất chôn vùi.
Liệm theo hồn, thân này như đă chết.
Cố che dấu nhục hèn, từng… "BẤT KHUẤT"
Bước thẫn thờ với súng giặc kề lưng.
Làm quan chi?... sao sống để làm tù?!
Trách ḿnh hèn, chưa chết như chiến hữu.
Nợ nước nhà, ơn sinh thành dưỡng dục,
Sống trong đêm, nuốt nhục ước thấy ngày.
Ngày sống thừa, cho đời sau ghi khắc:
Mẹ Việt Nam, lũ quỉ đỏ đọa đày.
Tội bán nước, không thể nào tha thứ!
Cùng chung nhau ǵn giữ Quốc Quân Kỳ.
Ngày Quốc Hận, ngày ba mươi tháng Tư.
Ngày ba mươi, ngày đen như vận Nước!
Thế đấy, sắp đến ngày 30 tháng Tư!
Thế đấy, đă bốn mươi năm nuốt nhục sống làm người lưu vong!